Hồ Tiểu Lệ nghe xong, không khỏi cười. Nói: “Tuyết Nhi, ta nghe nói, ngươi đem mặt Hồ Đại Bảo đánh thành đầu heo? Là thật sự?”
“Đó là đương nhiên, Hồ Đại Bảo nên bị giáo huấn một phen, bằng không không biết sẽ tiếp tục khi dễ biết bao nhiêu hài tử trong thôn.”
Hồ Tiểu Lệ rất là đồng ý gật gật đầu, Tiểu Vũ không biết bị Hồ Đại Bảo khi dễ bao nhiêu lần rồi, nàng thân là tỷ tỷ lại không thể giúp hắn hả giận.
Thứ nhất là do cái thân thể này của nàng quá yếu đánh không lại Hồ Đại Bảo, thứ hai là Hồ Đại Bảo chính là bảo bối được đại bá và đại bá mẫu phủng ở trong lòng bàn tay, nếu nàng dám động tới một cộng lông tơ của hắn, một nhà nàng cũng đừng nghĩ sẽ bình yên.
Hiện giờ, Hồ Đại Bảo bị Hàn Ứng Tuyết đánh thảm như vậy, cũng coi như là vì nàng giải toả cơn giận này.
Bất quá, ngược lại lại vô cùng lo lắng nhìn Hàn Ứng Tuyết,
“Đại bá mẫu của ta hẳn là đi tìm ngươi gây chuyện đi?”
Lấy hiểu biết của nàng đối với Mộc thị, phỏng chừng Mộc thị sẽ nháo đến long trời lở đất.
Bất quá nhìn thần sắc hôm nay của Hàn Ứng Tuyết, phảng phất không có gì khác mọi hôm, chẳng lẽ là do nàng nghĩ nhiều?
“Đương nhiên tới, bất quá đã bị ta đuổi đi!” Hàn Ứng Tuyết nhẹ nhàng nói.
Đến nỗi Mộc thị có thể đến tìm nàng nháo thêm lần nữa hay không, nàng cũng không xác định. Nàng cũng không sợ nàng ta, chỉ là một cái phụ nhân mà thôi, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tu-nong-nu-nhat-cai-tuong-quan-hao-lam-ruong/574590/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.