“Tỷ……” Hàn Ứng Văn nhìn thấy Hàn Ứng Tuyết chạy tới, trong mắt hiện lên một tia vui mừng, sau đó lại cúi đầu. Như là một cái hài tử làm sai sợ bị trách phạt.
Hàn Ứng Tuyết đi qua. Đem Hàn Ứng Văn ngã trên mặt đất đỡ dậy.
“Có đau hay không?” Hàn Ứng Tuyết xem xét một chút miệng vết thương của Hàn Ứng Văn.
“Không đau……” Hàn Ứng Văn cắn chặt môi dưới, nhỏ giọng nói.
Thật là cái đứa nhỏ ngốc, bị Hồ Đại Bảo cắn tới chảy máu như vậy, sao có thể không đau. Hàn Ứng Tuyết nhìn một trận đau lòng.
Ánh mắt lạnh băng quét qua người Hồ Đại Bảo.
Hồ Đại Bảo bị hoảng sợ. Nhưng là nghĩ đến hắn chính là tiểu bá vương trong thôn, không sợ trời không sợ đất, mấy các hài tử khác cũng không làm gì được hắn. Một cái Hàn Ứng Tuyết khiến cho hắn sợ hãi thì quá mất mặt. Huống hồ nhìn vóc dáng Hàn Ứng Tuyết cùng hắn không sai biệt lắm. Xem Hàn Ứng Tuyết một bộ dáng gầy yếu, nếu đánh nhau, khẳng định đánh không lại hắn.
Hồ Đại Bảo nghĩ như vậy, trong lòng thêm chút tự tin, nhìn Hàn Ứng Tuyết cũng không một chút sợ hãi.
Thật là tìm chết!
Hàn Ứng Tuyết khóe miệng nở một nụ cười lạnh.
Khi dễ người thân nàng, nàng tự nhiên sẽ không bỏ qua cho hắn.
Hàn Ứng Tuyết đi đến trước mặt Hồ Đại Bảo, hướng tới miệng Hồ Đại Bảo quăng tới một cái tát.
Cái mồm này cắn Hàn Ứng Văn chảy máu, nàng cũng không ngại xé nát nó.
“A ~” Hồ Đại Bảo thảm thiết kêu lên một tiếng, nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tu-nong-nu-nhat-cai-tuong-quan-hao-lam-ruong/574569/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.