Hàn Ứng Tuyết trong lòng cười lạnh một tiếng.
Chủ trì công đạo?
Nàng trước giờ chưa từng thấy qua có người nào trong Hàn gia vì nàng mà chủ trì công đại. Bất quá Hàn lão cha chỉ là đổi một hình thức chất vấn mà thôi.
Hàn Ứng Tuyết cũng không muốn nói nhảm cùng bọn họ.
“Chuyện này cũng nên hỏi một chút nhị thẩm nha, hỏi xem nàng ta rốt cuộc đã làm ra cái chuyện tốt gì!”
Hàn Ứng Tuyết hai mắt lạnh lùng liếc xéo Lưu thị một cái, Lưu thị cảm giác muốn nổi cả da gà da vịt.
“Ta…… Ta đã làm chuyện gì nha……” Lưu thị có chút chột dạ nói.
Chẳng lẽ là vừa rồi nàng mắng nha đầu này, lại bị nàng nghe thấy được? Nha đầu nà lỗ tai cũng quá thính đi?
“A……” Hàn Ứng Tuyết khóe miệng tươi cười càng sâu, trên người phát ra hàn khí càng đậm.
Cả đám người Hàn gia đều bị Hàn Ứng Tuyết doạ tới sợ.
“Nha đầu, có việc gì thì nói rõ ràng, có ai sống trên đời mà không phạm phải sai lầm, nhị thẩm ngươi chỗ nào không đúng, ngươi cứ nói thẳng là được, hà tất động thủ đâu?” Hàn lão cha giảng đạo.
“Tốt, ta đây liền nói rõ ràng mọi chuyện!” Hàn Ứng Tuyết chống eo, đi đến trước mặt Lưu thị. “Ngươi có phải hay không đẩy nương ta té ngã trên đất?”
Lưu thị sửng sốt một chút.
Nàng chính là ở thời điểm Triệu thị không chú ý đẩy nhẹ một cái, lúc đó xung quanh cũng không có ai sao nha đầu này lại biết?
“Ta…… Ta không có, nha đầu ngốc. Ngươi đừng ở đây vu khống người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tu-nong-nu-nhat-cai-tuong-quan-hao-lam-ruong/262285/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.