“Ứng Hà, mau đóng hết cửa lại!” Hàn Ứng Tuyết cõng nam nhân chạy nhanh vào nhà nói.
Hàn Ứng Hà tuy rằng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng thực nghe lời đem cửa đóng kĩ lại.
Mấy cái đệ muội nhìn thấy nam nhân áo tím cả người dính đầy máu, đều sợ tới mức hô lên một tiếng.
Bọn họ ngày thường nơi nào thấy qua người bị chảy nhiều máu vậy chứ.
“Tỷ, hắn là ai nha?” Hàn Ứng Hà hỏi.
“Tỷ từ trên núi cứu trở về tới.”
“Tỷ…… Hắn chảy thật nhiều máu, có thể hay không sẽ chết a……” Hàn Ứng Võ bò lên đầu giường, cau mày hỏi.
“Có tỷ ở đây, khẳng định không chết được, bất quá……”
Hàn Ứng Tuyết nhìn chung quanh một chút, xác định ngoài phòng không có ai , đối với ba cái đệ muội nói: “Các ngươi về sau, ai cũng không được đem chuyện này nói ra ngoài. Biết không?”
“Tỷ, vì sao nha?” Hàn Ứng Hà có chút khó hiểu.
“Tỷ nói sao thì cứ làm vậy là được, bằng không chúng ta tính mạng sẽ bị nguy hiểm!”
Mấy cái hài tử nghe Hàn Ứng Tuyết nói vậy dọa sợ. Sau đó nhanh chóng gật gật đầu.
“Tỷ, ngươi yên tâm, chúng ta khẳng định sẽ không nói cho ai biết chuyện này.”
Hàn Ứng Tuyết đem người đưa vào trong phòng của Hàn Ứng Võ . Về sau hai cái đệ đệ liền ngủ cùng nam nhân áo tím này. Hàn Ứng Hà có thể cùng nàng và Triệu thị ngủ chung một phòng.
Hàn Ứng Tuyết bưng tới một thau nước ấm, đem thân thể hắn lau chùi một phen.
Hàn Ứng Tuyết tốt xấu vẫn là một nữ hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tu-nong-nu-nhat-cai-tuong-quan-hao-lam-ruong/262282/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.