Cảnh Khiêm nghe thấy cô quát liền giả vờ đáng thương núp sau lưng thư kí Quy.
Thư kí Quy: "..."
Tô Nghi đi tới nhéo tai Hạ Nguyệt, còn cố ý dùng sức khiến cô la toáng lên.
" Aaa...đau con!!!"
" Còn chưa biết nhận lỗi với người ta, coi con đánh người ta thành đầu heo thảm chưa kìa."
Đầu heo Cảnh Khiêm hài lòng với một màn này, ở một góc độ mà Tô Nghi không thấy vụng trộm cười, này thì đánh anh.
Tô Nghi làm sao biết được mình đang hại cừu cứu sói nhưng Hạ Nguyệt lại thấy hết dáng vẻ chơi bẩn này của anh, nghiến răng nghiến lời gằn từng chữ.
" Con thà đánh cho anh ta bay luôn cái đầu heo chứ không muốn nhận lỗi."
" Là do con nói đấy."
Tô Nghi lấy từ dưới bàn một hủ đầy gián, từng bước từng bước đưa đến trước mặt cô.
Hạ Nguyệt sợ muốn điếng hồn, mặt mũi không còn giọt máu, miệng không thể hó hé thêm một chữ. Bà nó, trong hủ đó ít nhất cũng khoảng 10 con, bọn chúng đang thi nhau chen chỗ để thở hay gì mà động đậy dữ vậy. Tình hình hiện tại là tay chân cô đang bị trói, theo kinh nghiệm thì có thể tháo được sợi dây trói ở tay nhưng ở chân thì chắc không kịp. Thôi thì gỡ được cái nào trước cũng được, còn đỡ hơn là bị mẹ cô cho gián bò đầy người.
Tay chân nhanh hơn não, đến lúc Tô Nghi ở trước mặt cô thì sợi dây trói ở tay đã tháo ra được. Hạ Nguyệt không chậm trễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tong-theo-duoi-vo/2865262/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.