Lúc Tô Nghi về đến nhà thì nghe người làm nói rằng Hạ Nguyệt vẫn còn đang ngủ trên phòng. Bà thầm nghĩ ngày xưa không biết động lực nào đã thúc đẩy bà sinh ra đứa con trời đánh này nữa. Con gây chuyện, mẹ suốt đêm nơm nớp lo sợ túc trực ở bệnh viện cả đêm không dám ngủ, nó thì ngủ thẳng cẳng cứ như mình không phải là kẻ đầu xỏ cho mọi chuyện vậy.
" Hủ gián hôm qua đâu rồi?". Tô Nghi hỏi người làm.
" Tôi để nó ở một góc trong kho, bà chủ chưa dặn nên tôi chưa dám vứt."
" Lấy đến đây cho tôi."
Người làm nhanh chóng đi lấy hủ gián tới, bên trên cái nắp không biết có ai tốt bụng đã đâm vài lỗ nhỏ để cho chúng thở. Tô Nghi cầm lấy cái hủ, đi thẳng lên phòng của Hạ Nguyệt, tay mở nắp ra ném hết lên giường nơi cô đang nằm.
Hạ Nguyệt đang ngủ ngon lành thì cảm thấy nhột nhột, tay vô thức quơ quơ trong không trung thì bất ngờ có thứ gì đã chui vào lòng bàn tay cô. Vì còn ngủ nên cô cũng không mở mắt mà sờ sờ thử xem đây là cái thứ gì. Ừm, nhỏ nhỏ mềm mềm, có nhiều chân, à có cánh nữa, với cái kích cỡ này thì...Ê khoan...
Hạ Nguyệt ngay lập tức mở mắt ra nhìn về phía tay mình. Má ơi lông gà lông vịt gì nó nổi hết cả lên.
" Áaaaaa...có gián!!!"
Giọng hét thảm thiết tông cá heo truyền đi khắp ngôi nhà, tất cả người làm trong nhà đều biết chuyện gì đã xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tong-theo-duoi-vo/2865261/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.