Người ra vào qua lại trước cửa khách sạn không tính là ít, nhưng ánh mắt bọn họ không ai không bị người đứng ở cạnh chiếc xe kia hấp dẫn.
Lúc Đường Thu Bạch nhìn thấy cô, cô cũng đang giương mắt nhìn về hướng bên này.
"Sư phụ, chị ngồi xe em không?" Hạ Sâm hỏi.
Đường Thu Bạch còn chưa kịp lên tiếng, Bạch Trác Nhiên ở bên cạnh đã nối tiếp câu hỏi của Hạ Sâm.
"Tiểu Đường, cô đang nhìn gì vậy?"
"Lão bản." Địch Nghiên trước một bước trả lời thay Đường Thu Bạch.
Lịch trình của Cảnh Thư Vân, Địch Nghiên dĩ nhiên đã biết, cô ấy cũng biết đêm nay Cảnh Thư Vân có buổi xã giao ở khách sạn này.
Nhưng mà, cô ấy không biết Đường Thu Bạch cũng sẽ đặt khách sạn này.
Buổi chiều thời điểm sắp tan tầm, Địch Nghiên mới nhận được tin nhắn WeChat Đường Thu Bạch gửi cho cô ấy, địa chỉ trong đó chính là khách sạn buổi tối Cảnh Thư Vân xã giao.
Quan trọng nhất chính là, khi đó cô ấy còn đang ở trong văn phòng báo cáo công tác với Cảnh Thư Vân.
Di động đột nhiên vang lên tiếng "Ù ù ù", làm cho người đang lật xem văn kiện trước bàn làm việc ngẩng đầu.
"Lão bản, xin lỗi." Địch Nghiên vội vàng móc điện thoại từ trong túi ra, cài im lặng, màn hình theo đó sáng lên, Địch Nghiên nhìn thấy tên WeChat của Đường Thu Bạch trên màn hình.
Động tác cài im lặng của Địch Nghiên không hề thay đổi, chẳng qua là cài đặt xong điện thoại còn đang cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tong-dac-biet-thang/2679426/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.