Kiếp nạn tiếp theo của Chu Tước không phải là việc Nam Cung Mộ bám dính lấy cô như keo con voi, mà là Nam Cung Hỷ Hoan và Nhiếp Tào Oánh ngỏ ý hẹn cô ra ngoài gặp mặt.
Đương nhiên Chu Tước cũng không ngán đứa nào, đằng này cũng chỉ là hai đứa nhỏ không hiểu chuyện thôi mà, cô không so đo.
(...J
Ngồi ở một quán cafe khá đông đúc, gương mặt của Chu Tước vẫn giữ nguyên sự lạnh lùng và bình tĩnh, nhưng hai con mèo nhỏ đang tập cắn người là Nam Cung Hỷ Hoan và Nhiếp Tào Oánh thì lại căng thẳng đến mức không dám thở mạnh.
Quan sát xung quanh thì nơi này là trung tâm thành phố, mọi người xung quanh cũng khá nhiều. Nếu như Chu Tước đoán không sai thì hai cô gái này đã cố ý chọn nơi đông đúc để tránh việc đối mặt riêng với Chu Tước, hẳn là... Sợ cô đánh người đây mà.
Nhưng hai bé mèo ngây thơ này không biết rằng... Dù là nơi đông người hay ít người, miễn Chu Tước thích... Thì cô vẫn ra tay thôi.
- Hai người hẹn tôi ra đây chắc không phải là để nhìn mặt nhau rồi về nhà đâu nhỉ?
Nam Cung Hỷ Hoan lúc này cũng nhìn cô, sau đó cô ấy nói:
Lần trước Nam Cung gia bị cháy... Có phải... Có phải là chị... Là chị đã...Đã làm sao?Chị đã... Đã... Đã phóng hỏa... Đúng không?Vốn dĩ theo tính của Chu Tước thì chắc chắn cô sẽ gật đầu thừa nhận, nhưng mà... Cô chỉ là ra lệnh chứ có trực tiếp phóng hỏa đâu, mắc gì cô phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-trai-cua-ong-trum/3616953/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.