Trải qua bảy bảy bốn mươi chín bước trầy trật thì cuối cùng Nam Cung Mộ cũng đã có thể chiếm được toàn bộ cơ thể của Chu Tước rồi, ban đầu khi cô quyết định cùng anh ở cùng một nơi với trạng thái này thì cô cũng chỉ nghĩ tầm một, hai tiếng là quá lắm rồi. Nhưng ai mà có ngờ cái tên này già rồi còn ham hố, mỗi lần làm đều khiến cô khó thở.
Nhưng mà ví dụ như biết người ta khó thở thì mạnh ai nấy kêu đi, đằng này tên khốn đó còn ôm cô chặt hơn, vốn dĩ Chu Tước đã khó thở còn bị tên này ôm chặt, khiến cô càng khó thở hơn!
Tuy nhiên, dù rằng mắng anh nhưng Chu Tước phải công nhận một điều là anh rất khỏe khoắn, thân hình cũng tương đối đẹp, khá là hợp mắt thẩm mỹ của cô nên có thể bỏ qua.
Nam Cung Mộ nhìn cô chằm chằm, sau đó anh lại cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên môi cô, nhỏ giọng nói:
- Chim à, từ hôm nay em ngủ cùng phòng với anh nha?
Chu Tước cũng mở mắt nhìn anh, sau đó cô lại chủ động choàng tay ôm lấy cổ anh rồi kéo xuống, lại nhỏ giọng nói:
- Anh tốt nhất là nên tập trung vào chuyện trước mắt đi. Nếu không thì đừng nói là ngủ cùng phòng, ngay bây giờ tôi sẽ đá anh đó!
Mặc dù rõ ràng câu nói của Chu Tước là đang đe dọa anh, nhưng anh sống với cô cũng mười mấy năm rồi, anh hiển nhiên biết rõ ý tứ của con chim nhà mình mà. Ngay lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-trai-cua-ong-trum/3615556/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.