Cuối cùng thì Chu Tước cũng đã về đến nhà, khi nhìn thấy cô, Niệm Niệm liền nhanh chóng bước đến, nói:
- Chị Tước, từ sáng đến giờ chị đi đâu vậy? Lão đại tìm chị đến sắp phát điên rồi kìa!
- Tìm chị làm gì?
- Em cũng không biết nữa, từ sáng Lão đại đã hấp ta hấp tấp đi khắp nhà tìm chị, thậm chí anh ấy còn xông xuống mật thất tìm nữa mà.
Chu Tước có chút quan ngại về IQ của Nam Cung Mộ, rõ ràng anh là một người rất thông minh, nhưng tại sao anh lại có thể nghĩ rằng cô sẽ chui xuống cái mật thất vừa tối vừa bẩn chứ? Cả đời Chu Tước chỉ có ngồi vào máy tính, ngủ ở chỗ sạch sẽ thôi nhé!
- Vậy anh ta đâu rồi?
- Hình như đang ở phòng máy của chị đó.
Chu Tước nghe xong cũng gật đầu, đã biết vị trí chính xác thì cô cũng phải lên tìm người thôi chứ ở đây làm gì nữa!
Vừa mới mở cửa bước vào phòng thì đã có một bàn tay đủ mạnh mẽ để kéo cô lại, truyền cho cô một cảm giác cực kỳ ấm áp, thậm chí là cô còn cảm nhận được người này có hơi run rẩy một chút.
- Anh sao vậy?
- Từ sáng đến giờ em đi đâu vậy? Em có biết anh đã tìm em bao lâu rồi không? Hơn nữa anh gọi điện em cũng không nghe máy... Chu Tước, rốt cuộc em...
Còn chưa để Nam Cung Mộ "nói hết nỗi lòng" thì Chu Tước đã chủ động khóa môi anh lại bằng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-trai-cua-ong-trum/3615554/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.