Chu Yến Tây chạy đến anh ta khom người xuống thở hồng hộc khiến anh cũng khó chịu mà nhíu mày, cái tên này để cô đến đây khiến anh bị cô nhìn thấy còn hấp ta hấp tấp đến mức này cậu ta muốn thông báo rằng cô đến đây thì muộn rồi.
“Chuyện gì?” Giọng điệu của Mộ Triết Viễn lạnh lẽo nhàn nhạt nhìn cậu ta lên tiếng.
Cậu ta vừa thở vì mệt vừa nói với anh khiến lời nói bị đứt quãng “Chị dâu… Chị dâu chị ấy đang mang thai, nếu như em tính toán không lầm… Thì đứa bé đó là con của anh, cái thai đã gần 3 tháng rồi. Anh đừng trốn nữa, mau về với chị ấy đi.” Cậu ta như muốn cầu xin hơn ai hết cậu ta chứng kiến toàn bộ hình ảnh thất thần, sống như một cái xác không hồn của cô.
Nào anh nghe xong như ngừng hoạt động, thở cũng không nổi, nếu là thời gian đó thì chắc chắn cô đang mang thai con anh. Bởi vì khoản thời gian đó anh vẫn còn đang ép cô cùng mình, trái tim anh nhói lên mang theo cảm giác bất an.
“Mẹ kiếp sao cậu không nói sớm, đợi tôi quay lại nhất định sẽ xử cậu.” Anh vứt bỏ cả điếu thuốc vừa châm trên tay, mặc kệ tất cả mà đuổi theo cô, trong lòng anh mang theo cảm giác sợ hãi.
Mẹ kiếp khi nãy anh nói với cô như vậy làm gì chứ, vứt bỏ cô làm gì chứ, chẳng phải lúc đó ôm cô vào lòng thì đã không có chuyện gì xảy ra rồi sao. Anh đúng là đáng chết, đáng chết trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-phai-cua-ong-trum-ma-cao/3363802/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.