Giây phút Mộ Triết Viễn ôm lấy Cao Hùng nhảy xuống, anh đã cảm nhận được trên người của hắn chính là thuốc nổ thật không phải loại giả, anh không biết tại sao theo bản năng anh lại buông hắn ra.
Vô tình chụp phải cành cây từ vách đá đưa ra, Mộ Triết Viễn bám vào cánh cây nhìn Cao Hùng rơi xuống bên dưới chính là đại dương bao la, nhưng còn chưa kịp rơi xuống biển thì anh nhìn thấy Cao Hùng phát nổ tuông ra làng khói đen kịnh.
Nổ như thế không thể nào mà sống được, chỉ có thể thịt nát xương tan, thứ anh cảm nhận được thật ra hắn không phải không muốn sống mà là vì Trương Ngưng đã không còn, hắn cuối cùng nhận ra bản thân ngay từ đầu đã không hề xem cô ta là quân cờ mà đã cố định vị trí của cô ta trong lòng mình.
Mộ Triết Viễn nắm lấy cành cây định dựa vào vách núi tìm cách leo lên, nhưng cành cây đó sao xóa thể chịu được áp lực của con người, sức sống của nó từ lâu đã không còn rồi nhưng anh muốn gặp Đường Ly, anh muốn nhìn thấy cô, bởi vì nếu anh có thể lên được vách núi thì anh và cô chính là có duyên có phận còn nếu như không thể leo lên thì xem như kiếp này chỉ đến đây.
Anh nghe một tiếng “rắc” thì đã không kịp để đến vách núi, cả cơ thể anh rơi xuống cành cây gãy cũng vì đó mà rơi theo anh, anh cảm thấy đúng thật là số trời, anh và Cao Hùng chỉ giống nhau ở kết cục là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-phai-cua-ong-trum-ma-cao/3357684/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.