Mất tận một ngày một đêm bọn họ mới đến được biên giới Myanmar, Đường Ly mở cửa xe bước xuống, dáng vẻ của cô vô cùng lạnh lùng, cho dù suốt đoạn đường đi cô bị Trương Ngưng liên tục hỏi những câu đến muốn bịch miệng cô ta lại.
Đường Ly giữ cửa cho cô ta bước xuống, xong rồi trực tiếp đóng sầm cửa xe lại, cô nhìn xuống đồng hồ trên tay nhíu mày một chút, còn tận nửa tiếng nữa mới đến giờ. Cô tựa vào xe lấy bao thuốc lá ra châm một điếu, thông thả hút điếu thuốc trên tay mình, ánh mắt bất cần nhìn Trương Ngưng xong lại cười nhạt.
“Nè sao lâu quá vậy? Chúng ta đợi lâu như vậy rồi bọn họ có đến không phiền chết được.” Trương Ngưng khó chịu nhăn nhó, liên tục lau mồ hôi vì nắng nóng.
“Tôi đã nói rồi, là tại cô cố chấp!” Cô cười nhạt, người phụ nữ này đúng là lá ngọc cành vàng của Mộ Triết Viễn cho nên chỉ mới đợi một chút đã thấy khó chịu rồi.
Trương Ngưng nhìn cô nhíu mày, bàn tay âm thầm cuộn tròn thành nắm đấm, cắn môi “Ý cô là gì? Cô có biết nếu để tôi xảy ra chuyện thì Viễn sẽ không tha cho cô không?”
Đường Ly rít một hơi thuốc lá, sau đó trực tiếp dụi tắt nó đi, hai tay chỉnh lại chiếc mũ đen của mình “Nhìn tôi giống những người chết nhát lắm à? Cô không đợi được thì cứ vào xe mà ngồi đi, tôi đâu ép cô ra đây đứng.” Tự mình đòi ra, xong lại than vãn, đúng thật đây là lần đầu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-phai-cua-ong-trum-ma-cao/3315119/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.