Mộ Triết Viễn chẳng hiểu thế nào lại ngủ ở sofa phòng khách, buổi sáng thức dậy đã nhìn thấy Trương Ngưng ở bên cạnh ngồi dựa vào sofa mà ngủ cạnh mình khiến anh có chút hốt hoảng.
Anh ngồi bật dậy lo lắng lay người cô ta dậy “Ngưng Nhi! Sao lại ngủ ở đây.” Anh lên tiếng ôm lấy cô ta ở trong lòng mình.
Trương Ngưng chậm rãi nhìn anh “Em sợ cho nên đi tìm anh thì thấy anh đã ngủ rồi, ở một mình em không ngủ được.” cô ta vùi đầu vào lòng anh có chút nũng nịu.
“Anh xin lỗi, sau này không để em một mình nữa. Em thay đồ đi chúng ta đến tổ chức.” Vừa dứt câu Mộ Triết Viễn hôn lên trán Trương Ngưng một cái rồi mới lấy đôi dép bông bên trong tủ dưới ghế sofa mang vào cho cô ta.
Từ sáng Đường Ly đã đến tổ chức rồi, cô không lên tiếng lạnh lùng bước thẳng vào phòng làm việc của mình, sau đó tra mot loạt đơn hàng sắp tới để bản thân bận rộn một chút.
Nhìn trên màng hình, đột nhiên lại hiển thị thông tin của một người tên là Cao Hùng, khiến cô nhíu mày mà đọc chăm chú, cái tên này hình như cô đã nghe qua ở đâu đó rồi nhưng lại không thể nào nhớ được.
Thấy đồng hồ đã 8 giờ sáng Mộ Triết Viễn không đến xem ra anh hôm nay không đến tổ chức, vậy cũng tốt cô sẽ nhận đơn hàng buổi chiều, sang Myanmar cũng không sao, dù sao không cần chạm mặt anh thì cô đã vui vẻ rồi.
Đường Ly châm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-phai-cua-ong-trum-ma-cao/3313020/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.