Chu Yến Tây chỉ chạy ra chậm một chút đã không nhìn thấy Đường Ly đâu, cô đi nhanh đến vậy sao? Hay lại xảy ra chuyện gì rồi, cậu ta cầm lấy điện thoại lên gọi vào số của cô, nhưng không thấy ai nhấc máy.
Nhìn vào bên trong cậu ta cũng không biết có nên nói với anh hay không, mọi người đang vui vẻ như vậy lỡ như không có chuyện gì lại khiến mọi người mất vui. Chu Yến Tây xoay người định lấy xe để lái đi tìm cô thì điện thoại anh ta đổ chuông.
“Alo! Chị về rồi sao? Tôi không thấy chị.” Vừa nhìn thấy cô gọi cậu ta rất nhanh đã nhấc máy, gấp gáp hỏi cô.
Ở bên kia Đường Ly vừa lái mô tô về đến nhà thì nhìn thấy cuộc gọi nhỡ của cậu ta, sợ có chuyện nên đành gọi lại, bởi vì khi Chu Yến Tây gọi cho cô đa số đều là những lúc có chuyện quan trọng.
Cô nhíu mày để điện thoại ra xa cái tai đáng thương của mình “Tôi về rồi, có chuyện gì sao?”
“Tôi sợ chị xảy ra chuyện cho nên gọi cho chị, về rồi thì tốt tôi cúp máy đây.” Cậu ta như thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy cô lên tiếng.
Cô quăn điện thoại qua một bên, cầm lấy bao thuốc lá vừa mua được châm lấy một điếu, một tay chống lên lan can một tay kẹp lấy điếu thuốc, ánh mắt của cô có chút mơ hồ nhìn ra bầu trời tối đen chỉ le lói vài vì sao sáng nhỏ.
Gió lạnh cũng thổi qua mái tóc dài của cô, lúc trước cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-tay-phai-cua-ong-trum-ma-cao/3313019/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.