Hôm sau,
Anh chuẩn bị tới bệnh viện thăm cô thì đột nhiên nhận được điện thoại từ Mạc Bằng. Anh dừng lại nghe điện thoại chạy ra xa phòng bệnh của cô để đề phòng vì không muốn cô phát hiện.
"Đã tìm được rồi sao?" - anh vội vàng hỏi.
"Vâng…nhưng đội trưởng người này…anh cũng biết" - đầu dây bên kia ấp úng trả lời.
"Ai?"
"Là…tiểu thư Ngô Gia Ngô Tuyết Lan, ở đoạn đường đó có camera quay được cảnh cô ta lái xe rời đi sau khi gây tai nạn và cởi bỏ khẩu trang nên tôi có thể chắc chắn người gây tai nạn rồi bỏ trốn chính là Ngô Tuyết Lan"
"Mau cử người tìm Ngô Tuyết Lan cho tôi, nhất định phải bắt được cô ta rồi đưa cô ta đến trước mặt tôi nhớ là đừng để Dịch Nhi biết chuyện"
"Vâng"
Anh cúp máy, tay nắm chặt lấy điện thoại miệng lẩm bẩm ánh mắt ánh lên tia lửa trông thật đáng sợ:
"Ngô…Tuyết…Lan, cô dám làm chuyện này với cô ấy sao?"
Sau khi nói chuyện điện thoại với Mạc Bằng anh lấy bình tĩnh trở lại rồi mới vào phòng bệnh của cô. Vừa mở cửa anh đã nhìn thấy cô đang nằm trên giường tay đặt nhẹ lên bụng gương mặt thoáng lên vẻ lo lắng.
"Dịch Nhi, sao em không nghỉ ngơi đi"
Cô quay sang nhìn anh:
"Anh đã tìm được người lái xe đó chưa? Hình như em biết cô ta thì phải…trông cô ta rất quen thuộc"
Anh ngồi xuống nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô:
"Chuyện đó cứ để anh lo, điều bây giờ em cần làm đó chính là nghỉ ngơi để tốt cho em và con của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-truong-em-yeu-anh/1758129/chuong-54.html