Cô tiếp tục rũ cằm, nhắm mắt lại, cổ tay bị Tống Thần cấu cấu , cô thẳng lưng, cầm tay cô ấy, mình không sao!
Đúng vậy, cô có thể có chuyện gì đây? Hai ngày trước lúc nhìn thấy anh trong lòng đã không còn dậy sóng nữa rồi.
"Thật vui mừng sau này được làm việc cùng với các bạn, mong được chỉ giáo nhiều hơn."
Lúc này anh đổi giọng , hình như cố ý hạ thấp phong thái để gần gũi hơn với cấp dưới. Giọng nói thanh tao, không giống với giọng chất phác của lão Hoắc nhưng cô lại cảm thấy chói tai, trong lòng lẩm bẩm — Quý Quân, anh cũng học được giọng của con buôn rồi!
Anh thao thao nói về kế hoạch mới của quý này, cô nghe đến phát buồn ngủ.
"Vậy, buổi tối tôi mời, mọi người tùy ý chọn địa điểm." Rốt cuộc cũng kết thúc, cô mở mắt ra, thở ra một hơi.
"Như vậy thì ăn cơm trước, sau đó đi KTV."
" Tiếp sau nữa là đi bar?"
"Được được!"
"Vậy, trưởng phòng anh thấy có được không?"
Không cần ngẩng đầu, cô cũng đoán được, giờ phút này các vị đồng nghiệp đang ngước cặp mắt sáng như Vampire nhìn chòng chọc lãnh đạo mới; giờ phút này không làm thịt thì đợi đến bao giờ —– phòng kế hoạch bao năm qua đối mặt cấp trên mới đều là chiêu thức xấu xa này, ôi không, phải là chiêu thức tuyệt diệu mới đúng chứ!
"Tốt, ở Massachusetts ngây ngô ba năm, cũng thấy nhớ cuộc sống về đêm ở quê hương."
"Thì ra là cùng ý tưởng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-khong-duoc-nhuc-nhich/2399187/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.