Đầu bên kia không nói gì chỉ có tiếng hít sâu sau đó trở lại bình thường nói: "Nhầm số rồi!" 
"Chị Vương Hiểu, không nhầm đâu, em rõ ràng nghe được giọng của chị." 
Bên đầu dây kia nghe như có hít sâu, cô đổi giọng hờn dỗi nói: "Lão nhà em chắc đang bận, vừa gọi mười mấy cuộc điện thoại như cháy nhà đến cho em mà không gặp được, làm phiền chị bảo anh ấy gọi lại cho em." 
Cô cúp điện thoại trước, ở trước mặt tình địch, tuyệt đối phải đi trước một bước, không thể để cho họ chiếm ưu thế được. 
Vương Hiểu này là đồng nghiệp của lão Hoắc, mỹ nữ hiếm gặp của khoa hình sự . Chỉ là chị ta cũng có tuổi rồi, khoảng tầm ba mươi, nghe nói đã từng đau khổ theo đuổi lão chồng cô, mà lão Hoắc nhà cô tại sao không thích ăn cỏ gần hang lại cứng rắn cự tuyệt một hồng nhan tri kỉ như vậy. 
Mở hộp thoại, cô thoăn thoắt gõ . 
" Tiểu Bạch nhàm chán " : tức chết mình rồi, anh họ nhà cậu muốn học thư ký Tống trèo tường, mà còn là ăn cỏ gần hang đấy. 
"Cô gái hư không": đừng nóng, đừng nóng, em gái, trèo tường là một kỹ thuật, anh họ nhà mình muốn đánh giá một chút thôi. 
" Tiểu Bạch nhàm chán " : biến, đúng là cả nhà cậu đều không có lương tâm. 
"Cô gái hư không": thật ra mà nói thì ‘ Vương tiểu thư ’ kia cũng không phải là đối thủ của cậu, tổ trưởng Sơn Chi, mình tin tưởng cậu. 
Tống Thần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-khong-duoc-nhuc-nhich/2399185/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.