Không biết vì sao, khi Hoắc Sở Kiệt ra ra vào vào trong thân thể cô, nặng nề ma sát thì nước mắt của cô tự dưng lại chảy ra.
Anh không phải người đàn ông đầu tiên của cô, cô đối với anh cũng đã bắt đầu yêu, bắt đầu cảm động, cho nên dưới thân thể ý thức được liền tạo ra phản ứng thôi.
Từng giọt mồ hôi rơi vào trên mặt trên cổ của cô, cô hít hít mũi, nâng người lên nói: "Anh chậm một chút, cẩn thận một chút."
Mặt của anh tối sầm lại cắn vào cổ của cô rống lên: "Không có người đàn ông nào hi vọng người phụ nữ của mình nói chậm một chút!"
"Đoán chừng anh vẫn chưa đủ cố gắng."
Hoắc lão nhị quay lại xoay chuyển một cái, rút ra khỏi u cốc cọ xát lấy cô.
Anh lấy răng gặm cắn cô, đôi môi khẽ mút một cái, hạ thân nặng nề đi vào một cái.
"A!"
Không có gì bất ngờ xảy ra, cô em Hạ Sơn Chi rất không có khí chất gào lên.
Hoắc lão nhị bộc phát bán mạng, Hạ Sơn Chi bị động thừa nhận, chỉ còn biết rên rỉ nỉ non.
Hoắc đại thúc hôn lên trước ngực mềm mại, răng nhọn cọ xát vào nụ hoa khiến cho cô càng thêm bứt rứt.
Đùa mà, ông chú này có chỗ nào giống như người mới học nghề chứ.
Ai có thể tin được đây là lần đầu tiên của anh chứ?
Mặc dù còn có chút hơi sức để oán thầm, nhưng cũng không dám nói ra miệng.
Lạch bạch các loại âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-khong-duoc-nhuc-nhich/2399128/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.