"Ba ngày trước, tôi gặp phải một cô gái và một bác gái, từ trong miệng của một cô gái khác mà biết được."
"Quý Quân, thôi đi, thật ra thì anh cũng đã rõ ràng, bất luận như thế nào, chúng ta đã không thể quay về như trước kia được."
"Cho dù anh không thay đổi, nhưng tôi đã yêu người khác."
"Tôi muốn đời này, chỉ yêu anh ấy mà thôi."
Trên cổ tay dường như được nới lỏng ra một chút, cô đón nhận ánh sáng biến ảo trong mắt của anh, lấy dũng khí nói một hơi nhiều như vậy.
Mỗi khi cô nói thêm một chữ, sắc mặt của Quý Quân lại đen đi mấy phần.
Mà ngược lại cánh tay đang giam giữ đôi tay của cô gia tăng thêm sức lực, giống như là muốn bóp nát cô ra vậy.
"Quý Quân, anh có còn nhớ khi đó tôi thích nhất hát bài hát nào không?"
"Em từng cho rằng sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh anh
Hôm nay chúng ta đã cách xa trong biển người mờ mịt
Bọn họ đều đã già đi?
Bọn họ ở nơi nào vậy?
Chúng ta cứ như vậy đều chạy đến chân trời của mình
. . . . . .
Họ đã bị gió thổi đi phân tán khắp chân trời
Có chút chuyện xưa còn chưa kể xong vậy thì hãy quên đi
Tâm tình này ở trong năm tháng kia đã khó phân biệt thật giả
Hôm nay nơi này cỏ hoang đã mọc lan tràn
. . . . . ."
Cô ngẩng đầu nhìn thẳng vào mặt anh, gần đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-khong-duoc-nhuc-nhich/2399123/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.