Hoắc Sở Kiệt lật tung khắp cả thành phố, tìm khắp các nơi mà A Hoa cô có thể đi, nhưng lại không ngờ được hiện tại người mình cần tìm lại đang ungdung ở một chỗ.
Chính là nơi anh bị bắt gian.
Cái gọi là đi mòn giày sắt không tìm được, có mất một lớp da, thì Hoắc Lão đại cũng chưa chắc đã tìm được.
Nửa giờ sau, chị A Hoa đã thảnh thơi nằm ở trên sofa rộng rãi, hai chân vắt chéo nhau, xem kênh Khang Hi.
Tiểu S vẫn trước sau như một luôn luôn hào phóng, hy sinh hình tượng của mình để đổi lấy nụ cười của đông đảo khán giả.
Nữ đóng giả nam, môi vẫn đỏ mọng, vẫn cười đến mất hồn như cũ.
Chị A Hoa ngồi ăn bánh chocolate của đầu bếp khách sạn sáu sao cấp làm, cơ hồ như nuốt luôn cả lưỡi.
Sâm banh và bánh ngọt rơi rớt trên thảm lông dê vàng nhạt cùng với sofa màu da cam, A Hoa cũng không thèm nhấc tay lên phủi đi.
Chuông cửa đột nhiên vang lên, đi tới, xuyên thấu qua mắt méo, màu sắc diêmdúa lòe loẹt đập vào mắt, cũng không phải ai khác chính là Ma nữ TốngThần.
"Mình nói này Hạ Sơn Chi, người phụ nữ thông minh tài trí người đều không cần ở đây làm chuyện đứng đắn như vậy?"
Tống Thần quét mắt chung quanh phòng khách, chậc chậc ca thán: "Thực rấtbiết hưởng thụ, có cả sâm banh và bánh ngọt nữa cơ đấy."
"Có điều, tâm tình không tốt, thì sẽ uống sâm banh ăn bánh ngọt?"
A Hoa liền xoay người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-khong-duoc-nhuc-nhich/2399102/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.