Tiếng giày cao gót của Hà Nhất Phương đối với Phương Anh như là một thứ gì đó rất ám ảnh. Dù có trăm ngàn tiếng giày cao gót lẫn lộn cô vẫn có thể nhận ra đâu là tiếng giày cao gót của Hà Nhất Phương, lại có thể biết chính xác hướng của nàng từ đâu tới, bước bao nhiêu bước là tới chỗ cô.
Lúc Hà Nhất Phương còn chưa hoàn toàn bước ra khỏi thang máy thì Phương Anh đã có thể cảm nhận người đó chính là nàng. Cô cũng không hiểu mình sợ hãi cái gì, thần hồn nát thần tính cái gì, theo bản năng kéo người phụ nữ lạ mặt đứng trước cửa này vào nhà, động tác cực kỳ lưu loát. Người trước mặt cũng bị loạt động tác của Phương Anh làm cho bất ngờ.
"Sao vội vàng quá vậy, người ta còn chưa chuẩn bị xong mà." Người phụ nữ kia điệu bộ lẳng lơ quyến rũ người, thuận thế tay Phương Anh còn trên người cô ta mà xà vòng lòng cô nỉ non.
Phương Anh nổi hết cả da gà, đẩy người phụ nữ kia ra bất đắc dĩ nói: "Ai thèm làm gì cô, ra sofa ngồi đợi tôi một lúc." Lời chưa kịp dứt người phụ nữ kia từ hình ảnh liễu yếu đào tơ lập tức thành cô nàng ngổ ngáo đi một mạch vào phòng khách ngồi vắt chéo chân đổi kênh ti vi rất tự nhiên. Người ngoài nhìn vào còn tưởng cô ta mới là chủ nhân căn nhà này.
Hà Nhất Phương vừa dạy trên trường xong lại còn phải đến công ty làm việc, lúc nàng về nhà đã là 7 giờ tối. Vừa bước ra thang máy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-dai-ty-va-co-giao/252404/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.