"Làm gì mà đứng ở cửa thế này con hâm này, ngoài trời thì dông không đóng cái cửa ở ban công vào đi, đồ bay tứ tung rồi kia kìa." Chú Thắng không biết từ bao giờ đứng sau Phương Anh lay lay vai cô mấy cái.
Phương Anh vừa nghe giọng chú Thắng thì giật mình nhảy lên một cái, nhanh chóng nép vào cảnh cửa vẻ mặt sợ hãi nói.
"Chú có tin trên đời có ma không?" Tim của cô muốn nhảy ra ngoài từ đây rơi xuống tầng một luôn rồi.
"Tin, tôi tin thì được chứ chị thanh niên thế hệ mới tư tưởng khoa học tiến bộ lại tin mấy cái đó à. Vào nhà, nhanh." Chú Thắng vừa nói vừa đẩy người phía trước vào nhà.
"Cháu nhớ là cháu có mở cửa ban công đâu?"
"Thì đóng nhưng không cài lại thì gió to nó đẩy ra thì sao. Thôi ngồi xuống ăn đi." Chú Thắng kéo cửa lại cài chốt cẩn thận rồi nhặt mấy thứ đồ rơi trên mặt đất.
"Trời ơi nay xịn ghê ăn cơm sườn, vừa nãy cháu nghe trong nhà như có tiếng khóc thê lương của một người phụ nữ nữa cơ, mà chú mua nhà không tra cứu thông tin gì à, nhà này trước kia có vụ tự tử mà." Phương Anh vừa dọn đồ ăn ngay ngắn ra bàn vừa nói, sau đó kể lại tất cả những gì cô suy đoán về Phan Lan Anh và Nguyễn Như Quỳnh.
"Giờ hết tin vào ma lại tin vào giấc mơ hả con bé này, linh tinh, nhưng kể ra cũng có tình tiết liên quan, Mai Thị Ngoan có nói chết thì chết chung với Phan Thái Hoàng, nói chính ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-dai-ty-va-co-giao/252403/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.