"Chị đừng nóng giận, nếu chị mất hứng, coi như em cái gì cũng chưa nói được không?"
Diệp Tử nhìn biểu tình mất mát của Tần Tiểu Mặc, cảm thấy rất kỳ quái, cô có biểu hiện ra bộ dáng tức giận sao, cô hoàn toàn không có giận a...
"Chị chỉ là muốn biết vì cái gì em lại quan tâm chị như vậy, không có giận." Với loại chuyện này Diệp Tử chỉ có thể thẳng thắn nói ra.
"Như vậy a, không giận là tốt rồi..." Tần Tiểu Mặc đã biết ý tứ của Diệp Tử, nhất thời trên mặt lại hiện lên tươi cười.
"Vì cái gì?" Diệp Tử lại hỏi một lần nữa.
"Chị cảm thấy sao?" Tần Tiểu Mặc hỏi ngược lại.
Diệp Tử lắc lắc đầu, nếu cô biết sẽ không hỏi Tần Tiểu Mặc.
"Em cũng không biết." Tần Tiểu Mặc tựa đầu vào vai Diệp Tử, thấy cô ấy không có đẩy mình ra, liền được nước lấn tới bắt đầu cọ sát.
"Đừng cọ, nhột." Diệp Tử bị Tần Tiểu Mặc cọ làm cho buồn cười, Tần Tiểu Mặc âm thầm cười cười, thì ra nơi chị Diệp mẫn cảm là ở cổ. Cứ như vậy, Tần Tiểu Mặc cọ càng lợi hại hơn, đến khi làm cho Diệp Tử ngã xuống giường.
"Ngừng...ngừng lại..." Diệp Tử cười đến thở không được. Cho dù là cười như thế, cô cũng mang theo một tia rụt rè cùng dịu dàng, khiến Tần Tiểu Mặc tim đập thình thịch.
"Chị Diệp..." Tần Tiểu Mặc ngừng động tác, nhìn thẳng Diệp Tử.
"Huh?" Diệp Tử cố gắng ngồi dậy, miệng còn hàm chứa ý cười, khoé mắt vẫn còn hơi đọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-sat-co-nguoi-yeu/1966547/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.