Edit: Nananiwe
Để lại rất nhiều thời gian cho Nhậm Bách Nhiên phản ứng lại.
Nhậm Bách Nhiên là người thông minh, gần như là trong nháy mắt đã liên tưởng tới cái gì, sau đó kéo áo mình ra, lấy dây chuyền trên ngực xuống.
Đây vẫn là lần đầu tiên Triệu Thần Vũ tháy bộ dáng này của Nhậm Bách Nhiên.
Lúc lấy thiết bị nghe lén trong dây chuyền ra, Nhậm Bách Nhiên lập tức thu lại ý cười vừa rồi, vô cùng bình tĩnh nhìn về phía Triệu Thần Vũ, đáy mắt một mảnh lạnh lẽo.
"Nghe lén tôi?"
Không có ngữ khí nghi vấn, một câu nói chọc thủng chân tướng.
Triệu Thần Vũ ngồi bên giường lẳng lặng nhìn Nhậm Bách Nhiên.
Hắn không hiểu, đã đến lúc này rồi sao Nhậm Bách Nhiên vẫn hỏi hắn bằng ngữ khí chất vấn như vậy.
Chẳng lẽ không phải là anh sai trước sao?
Không phải ngay từ đầu anh đã lòng dạ khó lường, chơi đùa xoay hắn như chong chóng sao?
Vậy hiện giờ là có ý gì?
Bị vạch trần sự thật, thẹn quá thành giận?
Trải qua cuộc tình ái đêm qua, hắn vốn không còn thất vọng và phẫn nộ như trước nữa.
Hắn cố kiềm chế lại tính tình, dùng sức vò đầu tóc lộn xộn của mình, ngẩng đầu: "Cảnh sát Nhậm, anh không có gì muốn giải thích với em sao?"
Nhậm Bách Nhiên nhìn Triệu Thần Vũ rất lâu, đến khi mở miệng lần nữa, ngữ khí thật sự có chút xin lỗi.
"Đây là mệnh lệnh của cấp trên, tôi không từ chối được."
"Vậy suy cho cùng..." Triệu Thần Vũ tự giễu nói: "Vẫn là lỗi của em."
"Là em không nên là xã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-phi/265975/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.