– Ma quỷCầm thú Diệp Vũ Văn khóc nức nở, miệng không ngừng lẩm bẩm.
– Đến ngay đây, đừng lầm bầm nữa. Nếu khiến Hoa thiếu gia không vừa ý, cô tự đi giải thích đi. Đỗ Long nói không chút khách khí, đồng thời hai tay hắn dùng sức, nhấc hai mông của Diệp Vũ Văn lên.
Đến giờ Diệp Vũ Văn nằm trên lưng Đỗ Long. Đỗ Long rốt cuộc đã hoàn thành tâm nguyện cõng Diệp Vũ Văn. Chỉ là Diệp Vũ Văn lại không tự nguyện, mắt cá chân trái của cô vốn trắng nõn, giờ đã sưng tím đến đáng sợ. Chân không đi giày, đôi tất lưới tới gót chân, chỉ lộ ra một nửa đôi chân nhỏ trắng như tuyết, tương phản với vết sưng ở mắt cá chân, khiến người ta không nén nổi động lòng, lại khiến người ta không khỏi sợ hãi.
Diệp Vũ Văn đối với Đỗ Long là vừa hận vừa sợ, buổi sáng sớm nay đối với cô mà nói giống rơi xuống địa ngục đáng sợ. Đỗ Long giống như ma quỷ, sau khi làm chuyện đó, lại ép Diệp Vũ Văn quay, chụp lại video, ảnh nhục nhã đó. Sau khi huấn luyện đặc biệt kết thúc, Diệp Vũ Văn lần đầu tiên nếm cảm giác không được làm người, thật giống như huấn luyện viên lúc đó. Diệp Vũ Văn sinh ra một loại ý thức sợ hãi, phục tùng đối với Đỗ Long.
Nghĩ đến chân của mình vừa rồi mới suýt chút nữa là rơi xuống núi đá không biết bị trẹo đến thế nào, Diệp Vũ Văn run rẩy đứng lên. Lúc Đỗ Long tự mình giúp Diệp Vũ Văn mặc quần áo, lúc hắn cầm chiếc chân non nớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531436/chuong-1372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.