Cổ Dật Phi nhíu mày, y nói:
- Điều này thật ra không rõ ràng lắm. Chẳng những Tiểu Tam Tử không biết bản thân đắc tội thế nào với những tên khốn kiếp kia, những tên khốn kiếp kia bản thân cũng không biết tại sao phải giết Tiểu Tam Tử. Bọn chúng chỉ là phụng mệnh làm việc. Tên khốn khiếp phía sau màn sớm hay muộn tôi sẽ tóm được y.
Đỗ Long nhìn lại Tiểu Tam Tử, nói:
- Tiểu Tam Tử, hiện tại sư phụ của cậu ngay trước mặt, cậu không cần sợ hãi. Tất cả những gì cậu đã thấy đều nói rõ chi tiết ra, để chúng tôi thay cậu phân tích một chút, xem rốt cuộc là vì cái gì mà những người đó muốn giết cậu.
Tiểu Tam Tử sợ hãi rụt rụt thân thể, cậu ta nói:
- Tôi không biết...
Cổ Nguyệt Hồ nói:
- Vừa rồi cậu ấy đã nói một lần rồi. Hôm đó cậu ta ngẫu nhiên trên đường gặp mấy tên khốn lúc trước ép cậu ta làm kẻ trộm, liền nghĩ cách đi theo...
Tiểu Tam Tử nhìn thấy mấy tên lưu manh đó, liền muốn từ chỗ bọn chúng dò la lai lịch của mình. Tuy rằng mấy tên lưu manh kia người đông thế mạnh, nhưng cậu ta mấy năm này lăn lộn ở Tịnh Thủ Môn cũng không phải uổng công. Cho nên liền lớn mật theo sát, chưa từng nghĩ mấy tên lưu manh đó cũng xưa không bằng nay. Sau khi hai bên giao lưu một phen, Tiểu Tam Tử đã bị bọn chúng bắt trở về, nguyên nhân là Tiểu Tam Tử có khả năng đã nhìn thấy gì đó.
Tiểu Tam Tử cứ như vậy bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531386/chuong-1320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.