Từ Lâm gia đi ra, Nhạc Băng Phong vẫn còn không ngừng cười khanh khách, Đỗ Long lại có chút hậm hực. Thấy Nhạc Băng Phong vẫn còn không ngừng cười, Đỗ Long hậm hực nói:
– Vốn dĩ sắp sang năm mới muốn cho tiểu tử thối đó một cái lì xì lớn, bây giờ hết rồi.
Nhạc Băng Phong cười nói:
– Cha nuôi không cho mẹ nuôi cho. Tiểu Huy dễ thương như vậy, không được ức hiếp nó.
Đỗ Long liếc cô một cái nói:
-Trẻ con không phải cưng chiều như vậy được đâu.
Nhạc Băng Phong đắc ý cười nói:
– Em chính là thích cưng chiều nó, anh có thể làm gì em?
Đỗ Long không còn cách nào rồi. Qua được một lát, Nhạc Băng Phong đột nhiên lắc lắc tay Đỗ Long nói:
– Đỗ Long, có một vấn đề anh phải trả lời thành thật với em. Nếu như anh lừa em, em sẽ không để ý tới anh nữa.
Đỗ Long nói:
– Làm sao đột nhiên lại nói nghiêm trọng như vậy? Em hỏi đi. anh sẽ tận lực nói sự thật.
Nhạc Băng Phong tức giận nhéo hắn một cái nói:
-Tận lực? Anh nhất định phải nói thật! Mau nói, anh và Trương Hiểu Lan là quan hệ như thế nào? Lâm Minh Huy có phải là anh và Trương Hiểu Lan sinh ra không?
Đỗ Long sửng sốt, sau đo bật cười ha hả. Nhạc Băng Phong nhìn thấy hắn cười vui vẻ như vậy, trong lòng đột nhiên có chút không kiên định chủ ý rồi.
Đỗ Long thật không dễ để dừng tiếng cười, hắn nói:
– Giữa anh và Trương Hiểu Lan rất trong sáng đấy. Không tin em có thể lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531361/chuong-1295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.