Thằng bé tuổi thoạt nhìn đại khái chừng 3, 4 tuổi, bộ dạng rất đáng yêu. Cậu ta hoạt bát nhanh nhẹn chạy đến phía sau Lâm Khai Thái, trực tiếp đâm vào đùi của Lâm Khai Thái mới dừng lại. Sau đó dang hai tay ôm lấy đùi Lâm Khai Thái, tò mò trừng trừng mở to mắt nhìn về phía Đỗ Long và Nhạc Băng Phong. Bộ dạng đáng yêu này có thể trong nháy mắt giết bất kỳ cô gái nào có tình thương.
– Đứa nhỏ này tên Lâm Minh Huy, là con nuôi của anh.
Đỗ Long giới thiệu một chút, sau đó ngồi xổm xuống cười nói với Lâm Minh Huy:
– Tiểu Huy Huy, con còn nhớ cha không? Cha là cha nuôi của con à.
Tiểu tử mau quên, Lâm Minh Huy mở to hai mắt, nhìn mặt Đỗ Long cảm thấy rất quen thuộc, nhưng lại không nhớ nổi đã từng gặp hắn ở đâu.
– Mau gọi cha nuôi! Đi để cha nuôi ôm một cái!
Lâm Khai Thái nói. Lâm Minh Huy ngọt ngào kêu một tiếng:
– Cha nuôi…
Sau đó tức khắc lao vào trong lòng Đỗ Long. Đỗ Long vui vẻ hôn lên mặt nhỏ của thằng bé, ôm lấy Lâm Minh Huy quay một vòng. Lâm Minh Huy vui vẻ cười khanh khách, Nhạc băng Phong ở một bên cũng cảm thấy có chút ghen tị.
– Mau cho em ôm một cái!
Nhạc Băng Phong yêu cầu nói.
Đỗ Long chuyển khuôn mặt nhỏ của Lâm Minh Huy sang phía Nhạc Băng Phong, cười nói:
– Tiểu Huy, mau gọi mẹ nuôi!
– Mẹ nuôi!
Lâm Minh Huy lanh lảnh kêu lên.
Nhạc Băng Phong khuôn mặt xinh đẹp cười như hoa nở, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531360/chuong-1294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.