Hạ Hồng Quân nghe thấy tiếng kêu thảm thiết chạy tới gặng hỏi:
– Chuyện gì thế?
Đỗ Long lạnh nhạt nói:
– Không có gì, hù dọa bọn chúng chút thôi… Chúng mày nhìn gì mà nhìn! Cúi hết đầu xuống cho tao. Đứa nào dám động đậy thì ông đây không khách khí đâu.
Người mà Đỗ Long quát là những người đang nằm bò dưới đất nãy giờ. Họ nghe thấy bên này có động tĩnh lạ, liền đánh bạo ngẩng đầu nhìn trộm. Nghe thấy Đỗ Long hô quát, họ lại vội vàng cúi đầu xuống.
Hạ Hồng Quân lôi Đỗ Long lại, nói:
– Đỗ Long, cậu có chút không bình thường, làm sao thế?
Đỗ Long nói:
– Nếu chiến hữu của anh bị người khác đánh gãy chân, anh sẽ làm thế nào? Người đó là cảnh sát đấy!
Hạ Hồng Quân chợt hiểu ra, nói:
– Thì ra là vậy, cậu tức giận là đúng. Nếu là tôi, tôi cũng bắn chết chúng nó sau đó tìm chỗ chôn rồi…Chúng tôi đã chuẩn bị xong rồi. Đợi lượt xe sau tới, sẽ lập tức ra tay cứu người. Lần này không phải lo sẽ làm kinh động đến ai nữa rồi chứ?
Đỗ Long nói:
– Ừm. Không phải lo chuyện đó. Tuy nhiên, trước khi chúng quay lại đây có khả năng sẽ gọi điện thoại cho tên Tiểu Tằng. Anh xem nên làm thế nào đây.
Hạ Hồng Quân nhìn tên Tiểu Tằng đang hôn mê bất tỉnh dưới đất, cười khổ sởnói:
– Để tôi giải quyết được rồi, cậu đi tìm chỗnguôi giận đi.
Đỗ Long lắc đầu, nói:
– Không có thì giờ ấy… Hồng Quân, tôi muốn bàn với anh một chuyện.
Hạ Hồng Quân hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531276/chuong-1210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.