Trương Cửu Chú nói:
– Cái này… Tôi không có tham gia lần điều tra đó. Có thể mọi người tưởng rằng bọn họ là mất tích, nên không có chú ý xem xét vết máu nữa.
Đỗ Long lắc đầu nói:
– Không đúng, người báo án thường hay là nghi phạm đầu tiên, huống chi mất tích vẫn là vợ con Trần Trung Thư. Loại bỏ tình nghi anh ta hẳn là việc đầu tiên trong quá trình sắp xếp phá án. Quá trình tra án của đội hình sự các anh có vấn đề rồi.
Trương Cửu Chú có vẻ tự đắc nói:
– Vừa rồi các anh không phải thiếu chút cũng không để ý vết máu trên mặt đất sao?
Bọn Thẩm Băng Thanh đưa mắt liếc nhìn nhau, đều có chút hổ thẹn, Đỗ Long nói:
– Bọn họ sớm muộn cũng sẽ phát hiện ra, huống chi còn có tôi ở đây kiểm định, tuyệt đối không thể bỏ sót manh mối như vậy. Vụ án này là Trương cục trưởng các anh tự mình đến hỏi sao? Ông ta cũng là một vị cao thủ hình sự có tiếng. Ông ta không có nhắc nhở các anh điểm này sao?
Trương Cửu Chú nói:
– Cái này… Tôi cũng không rõ, vụ án này không phải là tôi tra đâu.
Đỗ Long bỏ cậu ta qua một bên, hỏi Nhạc Băng Phong:
– Băng Phong, em có phát hiện gì không?
Nhạc Băng Phong nói:
– Có một chút, anh vào đây em nói với anh.
Đỗ Long và Nhạc Băng Phong đi vào phòng ngủ của Hồ Thanh Thanh, chỉ thấy màn hình chủ máy tính đã bị Nhạc Băng Phong mở ra. Một cái thẻ nhớ USB nối vào màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531265/chuong-1199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.