Nước mắt lập tức tuôn ra trong hốc mắt Trần Trung Thư, Đỗ Long vỗ vỗ bờ vai gã nói:
– Đừng có thương tâm quá, nói không chừng tôi dự đoán sai à? Vợ con anh không chừng đang hạnh phúc sống ở đâu đó, qua hai ngày nữa sẽ trở lại.
Trần Trung Thư lau nước mắt, nghẹn ngào nói;
– Không thể nào, cô ấy không quay về đâu, tôi biết, tôi sớm đã biết rồi… Cô ấy nhất định gặp phải điều bất trắc rồi. Nếu không cô ấy sẽ không thể cái gì cũng không mang chỉ đem con gái đi cùng…
Đỗ Long cũng không biết làm sao để an ủi được, đúng lúc này, Hoàng Nham từ trong nhà đi ra, nói với Đỗ Long:
– Cục trưởng, không có phát hiện gì, trang sức quần áo của Từ Kim Đán đều ở đây.
Trần Trung Thư nói:
– Tôi tự mình cũng tìm qua vô số lần rồi. Vợ tôi cô ấy không viết nhật ký cũng không dùng máy tính, điện thoại cũng mang đi rồi, đều không có đầu mối gì.
Đỗ Long nói:
– Anh đừng vội, đầu mối luôn sẽ có, Trần Trung Thư, con gái anh có máy tính không? Cô bé nghiền internet không?
Trần Trung Thư nói:
– Có thì có, nhưng máy tính con bé có mật mã, mở không được.
Đỗ Long nói với Nhạc Băng Phong:
– Băng Phong, em phải ra tay rồi.
Nhạc Băng Phong gật gật đầu, đi vào phòng ngủ của Hồ Thanh Thanh, Đỗ Long hỏi;
– Trần Trung Thư, Hồ Thanh Thanh không phải là con đẻ của anh sao?
Trần Trung Thư lắc đầu nói:
– Không phải, Kim Đán đem con bé theo khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531264/chuong-1198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.