Đỗ Long cũng kinh ngạc nhìn lại màn này, động tác của Trần Kiến Hải rất nhanh, chĩa họng súng vào sau lưng Đỗ Long, hắn không giám tùy tiện manh động.
- Tựa vào cây, quay người lại.
Trần Kiến Hải thấp giọng quát, nói rồi y lùi về sau hai bước.
Lùi về sau đúng hai bước, khiến Đỗ Long càng không giám hành động thiếu suy nghĩ. Lần trước hắn tránh không thoát viên đạn của Trần Lương Hồng, đối mặt với một Trần Kiến Hải lợi hại hơn nhiều so với Trần Lương Hồng, hắn càng không dám mạo hiểm.
Trong khi hắn mặt đối mặt Trần Kiến Hải, Đỗ Long hỏi Trần Kiến Hải:
- Tại vì sao?
- Tại sao?
Trần Kiến Hải cười lạnh lùng nói:
- Xé toang chòm râu dính trên miệng mày đi, Đỗ Long Đỗ đại cảnh sát.
Đỗ Long chấn động trong lòng, hắn nói:
- Cậu nói cái gì? Đỗ Long? Đỗ Long là ai?
Trần Kiến Hải nói:
- Đừng có chối cãi, tao sớm đã nhận ra mày rồi, thân hình, dáng vóc của mày, bộ dạng đi đứng, giọng điệu nói năng, tao đều ghi nhớ rất rõ ràng, nhất là đôi tay của mày. Tao chưa từng nhìn thấy người đàn ông nào có đôi tay sạch sẽ, gọn gàng đẹp như vậy.
Đỗ Long cúi đầu nhìn tay mình, nói:
- Cái này là vì cậu không gặp nhiều nên thấy nó kì quặc. Thôi được, cứ coi như tôi là Đỗ Long, vậy thì sao nào? Chỉ vì kẻ bạn chiến hung tàn chém giết lung tung người dân ấy mà cậu thù hận tôi lâu vậy sao?
Trần Kiến Hải cười khẩy nói:
- Mày không phủ nhận sao? Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531225/chuong-1159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.