Đỗ Long hạ giọng nói:
- Chuyện này chỉ là sớm hay muộn mà thôi, anh chỉ là khiến nó bùng nổ sớm hơn mà thôi, tiểu Tô em thấy anh đã sai sao?
Tô Linh Vân không chú ý đến cách xưng hô của Đỗ Long đã thay đổi, cô nhăn nhó nói:
- Đúng là anh... Chu tiên sinh, khả năng của anh quá lớn đấy... Ôi cha em chắc chắn là đã cho người điều tra anh ta rồi, nhưng không dự đoán trước được chuyện này...
Đỗ Long nói:
- Chuyện này chỉ là ngẫu nhiên thôi, một người bạn ở Mỹ của anh đã điều tra tập đoàn Tề Thị một thời gian rồi, anh vừa tìm anh ta thì anh ta đã nói với anh tập đoàn Tề Thị có vấn đề, anh lo ngại em đi đăng ký cùng với Tề Quang Bưu, cho nên anh đã nhờ bạn anh xử việc này trước thời hạn, hi vọng em có thể hiểu.
Tô Linh Vân khẽ thở dài:
- Em còn có thể nói được gì đây? Cảm ơn anh, Chu tiên sinh…
Đỗ Long nói:
- Tề Quang Bưu định khi nào quay lại Mỹ?
Tô Linh Vân nói::
- Gã mất tích rồi… đúng là kẻ nhu nhược, hành động đó chỉ làm cho mọi chuyện càng trở nên nghiêm trọng hơn thôi, ôi, biết mặt mà không biết lòng, Chu tiên sinh, cảm ơn anh…
Đỗ Long cười nói:
- Cũng may mà sai lầm không quá nghiêm trọng, em vẫn còn tự do, nếu muốn cảm ơn anh thì đến tỉnh Thiên Nam, mời anh ăn mấy bữa ngon là được rồi.
Nghe Chu Dịch Thăng cười nói cởi mở, Tô Linh Vân cũng thấy dễ chịu hơn nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531218/chuong-1152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.