Đỗ Long vén lều lên, nói với Hạ Hồng Quân và Lã Tuyết Mai đang ngồi bên cạnh nghe diễn kịch rằng:
- Hai người đều nghe hết rồi chứ? Tiểu tử này quả nhiên không phải người tốt.
Hạ Hồng Quân nói:
- Y thì ra là đầu tư thất bại thiếu tiền của khách ư? Những người đó tự sát quả thật không thể đổ tội hết trên đầu y.
Lã Tuyết Mai nói:
- Điều này tôi không đồng ý. Tề Quang Bưu cũng không phải giám đốc ngân hàng, cũng không phải chuyên gia đầu tư, y làm sao có thể bởi vì đầu tư thất bại mà hại người nhiều tự sát như vậy chứ? Người này vấn đề xem ra không nhỏ, có lẽ là góp vốn phi pháp?
Đỗ Long nói:
- Có lẽ là vấn đề kinh tế khác. Dù sao y từ một quản lý cao cấp trốn chạy tới Hoa Hạ, nhất định là có vấn đề.
Hạ Hồng Quân nói:
- Vậy anh định dùng cách gì để chỉnh y? Theo như lời anh nói, ngay cả chuyện phong lưu cũng không thể phá hỏng hôn ước của bọn họ, vấn đề về kinh tế thì được ư?
Đỗ Long nói:
- Đúng vậy, chính là vấn đề kinh tế. Phong lưu không phong lưu là vấn đề cá nhân. Nhưng nếu như trong thời gian y làm làm quản lý cao cấp, đã chuyện gì khác người, nói không chừng chính là phạm tội kinh tế. Nếu như Tề Quang Bưu bị lệnh quốc tế truy nã, anh cho rằng ông chủ Tô còn có thể gả con gái cho y không?
Hạ Hồng Quân châm chước nói:
- Đây cũng là một cách, tuy nhiên... Khoảng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1531213/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.