Chương trước
Chương sau
Biểu hiện của Đỗ Long khiến cho người dự thi kế tiếp chịu áp lực cực lớn, thành tích của bọn họ trượt dài đến tận khi Lưu Kế Khôn ra thi đấu. Biểu hiện của anh ta có thể nói là rất tốt, mấy phát súng trước đó của anh ta giống hệt với Đỗ Long, mỗi phát súng bắn trúng một đĩa bay, anh ta nhận được những tràng vỗ tay nhiệt liệt của mọi người.
Cho tới khi hai đĩa bay cùng bay ra một lúc, Lưu Kế Khôn mới hơi kém hơn thành tích ngạo mạn quần hùng của Đỗ Long với mười hai viên đạn bắn rơi mười đĩa bay. Thành tích đứng thứ hai ở vòng đấu loại được chọn vào trận đấu mười người là điều không còn gì phải tranh cãi nữa, anh ta cũng là tuyển thủ duy nhất sau Đỗ Long được vào vòng chung kết. Những người khác đều bị Đỗ Long đánh bại cả rồi, thành tích thấp hơn một bậc.
Mọi người cùng chúc mừng thành tích đứng đầu trong vòng đấu loại của Đỗ Long, Trì Khánh Trinh cũng vui tới mức cười toe, ông ta vỗ vai Đỗ Long nói:
- Chúc mừng cậu đã giành thành tích tốt, nhưng cũng không được kiêu ngạo, khi đấu trận chung kết không được nương tay đâu đấy.
Đỗ Long đầy tin tưởng nói:
- Giám đốc Trì, ngài yên tâm đi, giải nhất tuyệt đối sẽ về tay tôi.
Vừa nói ánh mắt của Đỗ Long vừa nhìn qua bả vai Trì Khánh Trinh, hướng về phía Lưu Kế Khôn. Hắn thấy Lưu Kế Khôn được người ta kiệu lên, ánh mắt cùng lúc đó nhìn về bên này, hai người nhìn nhau hằm hè, rồi sau đó đều tự quay đi.
Sau phút nghỉ ngơi ngắn, trận chung kết được bắt đầu, vì chỉ có mười người tham gia thi đấu, hơn nữa đây là đấu cặp giữa các đối thủ mạnh nhất. Do đó lần này tiến hành thi đấu trên một sân bãi, theo kết quả đấu loại, Đỗ Long là người thi cuối cùng.
Vì tính cả thành tích ở vòng đấu loại, nên chỉ cần trận chung kết Đỗ Long không sơ suất thì giải nhất đã gần như chắc chắn thuộc về tỉnh Thiên Nam rồi, mọi người đều rất thoải mái. Khi các tuyển thủ thi đấu tốt mọi người đều nhiệt liệt vỗ tay cổ vũ, khi họ lỡ tay mọi người cũng lần lượt thở dài.
Tám tuyển thủ phía trước đã điều chỉnh tâm lý nên họ lần lượt ghi được thành tích cá nhân tốt nhất. Nhưng vẫn có khoảng cách nhất định với thành tích siêu cường của Đỗ Long và Lưu Kế Khôn, cuộc đua ngôi vị đầu trở thành cuộc đấu giữa Đỗ Long và Lưu Kế Khôn.
Lưu Kế Khôn ra sân đấu trước Đỗ Long, anh ta vẫn một tay cầm súng, ngắm chuẩn một cách ổn định…
- Pằng…pằng…pằng…
Mọi người nghe thấy đều là tiếng súng phát một, từng chiếc đĩa bay vỡ vụn trong không trung biến thành những chùm pháo hoa màu vàng rồi rơi xuống cùng với mỗi tiếng súng phát ra. Tiếng vỗ tay rào rào, cùng tiếng hò reo cũng trùng xuống, mọi người không kìm được phấn khích nhưng cũng không muốn làm ảnh hưởng tới màn trình diễn của Lưu Kế Khôn, vì có thêm Lưu Kế Khôn cuộc đua mới trở nên hấp dẫn.
Lưu Kế Khôn tiếp tục có những biểu hiện thậm chí còn tốt hơn cả ở vòng đấu loại, cuối cùng anh ta hoàn thành bài thi với thành tích mười một phát súng, mười chiếc đĩa bay. Thành tích này cũng khiến những người ủng hộ Đỗ Long đột nhiên trở nên lo lắng, nếu lỡ vì áp lực cực lớn đó mà Đỗ Long lỡ tay ba phát, thậm chí bắn trượt bia… Chuyện đó rất có khả năng xảy ra… Bắn đĩa bay bằng súng ngắn thực sự là phần thi dễ xảy ra những điều không ngờ tới.
Đến lượt Đỗ Long ra sân, mọi người đều cho cổ vũ cho hắn, trong những tiếng hò reo tất thắng, Đỗ Long vững bước hướng về điểm bắn. Khi Đỗ Long đi vào điểm bắn, ra hiệu trận đấu có thể bắt đầu trước ánh mắt bao người, cả trường thi hoàn toàn trở nên yên tĩnh.
Đĩa bay vẫn từng cái một bay ra như cũ, Đỗ Long vẫn có những biểu hiện vững vàng như trước, trong tay hắn, một phát súng bắn vỡ một đĩa bay là chuyện dễ như hít thở không khí vậy.
Khi Đỗ Long thuận lợi bắn rơi tám đĩa bay với tám phát đạn, tiếng hò reo của mọi người như sấm động. Chỉ cần không sơ sẩy gì, thì hai chiếc đĩa cuối cùng dù hắn có dùng tới bốn viên đạn liền cũng vẫn có thể giành giải nhất. Với phong độ luôn ổn định của Đỗ Long, có tới chín phần là hắn giành quán quân khi vẫn sẽ bắn từng đĩa bay với từng phát đạn như cũ.
Tới thời khắc mấu chốt, mọi người đều nín thở chờ đợi…
Dưới ánh mắt chăm chú của vạn người, hai đĩa bay gần như đồng thời bay ra từ hai bên, mọi người nín thở, chờ đợi chúng sẽ biến thành hai chùm pháo hoa rực rỡ trên không trung…
Đĩa bay bay rất nhanh nhưng tiếng súng vẫn chưa thấy vang lên, mọi người nhanh chóng tập chung sức quan sát. Lúc thấy hai đĩa bay bay tới điểm cao nhất rồi bắt đầu rơi xuống, bỗng vang lên một tiếng “pa” nhẹ nhàng, hai chiếc đĩa bay đã va chạm vào nhau, sau đó xoay tròn, vạch lên một đường cong rồi bắt đầu rơi xuống mặt đất…
Người xem thi đấu từ bốn phía xôn xao, những tiếng hô kinh ngạc vang lên, còn Lưu Kế Khôn cùng với những người ủng hộ anh ta trong lòng rất vui mừng. Đĩa bay bay cuốn là khó bắn nhất, nếu nó tiếp đất bình yên có nghĩa là Đỗ Long đã bắn thiếu mất hai đĩa, vậy là luôn ở vị trí đứng đầu hắn đã rớt xuống vị trí cuối cùng trên bảng xếp hạng! Còn Lưu Kế Khôn lại trở thành người chiến thắng sau cùng!
Khi tất cả mọi người dồn sức quan sát, Đỗ Long bỗng nhiên nổ súng, cùng với tiếng “pằng” vang lên, trên không trung xuất hiện một bông hoa cúc vàng tươi đẹp…
Một phát súng? Vậy còn một chiếc đĩa bay nữa thì sao? Mọi người đều mở to hai mắt, tìm kiếm tung tích chiếc đĩa bay cuối cùng. Nhưng mặc cho bọn họ có trợn mắt to đến mức nào đi nữa thì cũng không thể tìm thấy tung tích chiếc đĩa bay cuối cùng.
Đỗ Long buông súng, mỉm cười xoay người, vẫy tay ra hiệu với mọi người, nhưng mọi người đang thất thần. Cả trường đấu đang rì rầm bàn luận, mọi người đều đang hỏi người ngồi bên cạnh:
- Anh đã nhìn thấy chiếc đĩa kia chưa?
- Anh Lưu, anh thấy chiếc đĩa bay kia không?
Người ngồi bên cạnh Lưu Kế Khôn hỏi anh ta.
Lưu Kế Khôn miệng hơi khô, anh ta lắp bắp nói:
- Bắn vỡ rồi, anh ta đã bắn vỡ hai chiếc đĩa chỉ với một phát đạn…
- Cái gì?
Những người ngồi xung quanh Lưu Kế Khôn đều thấy kinh ngạc, khó tin. Tiếng còi của trọng tài trên sân khiến mọi người yên lặng, tiếp đó trọng tài tuyên bố thành tích của Đỗ Long…
Trọng tài hít vào một hơi, kìm nén sự kích động trong lòng, anh ta nói to:
- Thành tích cuối cùng của tuyển thủ Đỗ Long, tỉnh Thiên Nam là mười chín phát súng, hai mươi đĩa bay! Phát cuối cùng anh ta đã bắn trúng hai mục tiêu, hai chiếc đĩa bay đã vỡ nát. Chúc mừng Đỗ Long, anh đã giành giải quán quân ở hạng mục bắn súng ngắn cự ly ba mươi mét với thành tích vô cùng xuất sắc.
Xung quanh vừa mới yên tĩnh bỗng vang lên những tràng vỗ tay vô cùng giòn giã.
Đám người đến từ tỉnh Thiên Nam như Lưu Tử Huân, Thạch Siêu Vũ… nhanh chóng lao về phía Đỗ Long. Bọn họ vây quanh hắn, lớn tiếng chúc mừng hắn rồi kiệu hắn lên, đi về phía bục nhận thưởng.
Đỗ Long đưa mắt nhìn quanh, vẫy tay với mọi người. Mọi người đều nhiệt liệt vỗ tay, mười chín phát súng hai mươi chiếc đĩa bay, đây dù không thể nói là thành tích cao nhất, nhưng ít ra từ trước tới giờ cũng chưa từng có. Vì lập lên thành tích này nên Đỗ Long bỗng được mọi người kính trọng và sùng bái.
Mọi người đặt Đỗ Long xuống trước bục nhận giải, Trì Khánh Trinh chen lên trước, vẻ mặt hưng phấn nói với Đỗ Long:
- Đỗ Long, chúc mừng cậu. Cậu đã mang về cho tỉnh Thiên Nam vinh dự lớn lao! Trở về nhất định sẽ có thưởng.
Đỗ Long cười nói:
- Giám đốc Trì, sẽ có thưởng gì vậy? Ông có thể tiết lộ trước một chút được không?
Trì Khánh Trinh cười nói:
- Cái này... Có thể là một chút thưởng vật chất, cũng có thể thưởng tinh thần. Nếu tôi nhớ không lầm thì cậu vẫn là cảnh ti nhị cấp nhỉ? Tôi nghĩ thưởng của sở có thể chủ yếu sẽ là nâng quân hàm cảnh sát cho cậu đấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.