Một mối tình chưa bắt đầu đã phải kết thúc, Lưu Lỵ Thanh giả vờ rời đi một cách tự nhiên phóng khoáng. Trên thực tế, lòng của cô hiện đang rối như tơ vò, cô rất muốn khóc thật lớn, lại muốn tìm một nơi nào đó để phóng túng một chút, nhưng cuối cùng cô vẫn lựa chọn về nhà.
Đường Bạch Sa là một con đường nhỏ không có đèn đóm gì. Lúc Lưu Lỵ Thanh rẽ vào đường Bạch Sa thì cô đột nhiên theo bản năng quay đầu nhìn lại. Thấy không có ai nên cô liền mạnh dạn đi vào.
Vừa đi không được bao lâu thì phía sau đột nhiên truyền đến những tiếng bước chân gấp gáp, Lưu Lỵ Thanh cảnh giác quay lại nhìn. Chỉ thấy hai gã đàn ông cúi đầu đang bước nhanh về phía trước, xem bộ dáng của hai người thì hẳn là người làm công đang vội vã về nhà.
Lưu Lỵ Thanh thở phào nhẹ nhõm, thầm cười chính mình sao lại phải khẩn trương như vậy, làm gì mà có nhiều kẻ cướp chặn đường cướp của như vậy chứ. Có cảnh sát ưu tú như Đỗ Long, trị an của thành phố Thụy Bảo vẫn còn có thể tin tưởng được…
Vừa mới nghĩ vậy xong thì hai gã đàn ông ở phía sau đột nhiên lao nhanh về phía Lưu Ly Thanh, trong tay mỗi tên lộ ra một con dao nhỏ sáng loáng. Lưu Lỵ Thanh giật mình, vội vàng ném túi xách về phía hai tên này, sau đó quay người bỏ chạy, đồng thời hét lớn:
- Bớ người ta, ăn cướp!
Hai tên kia nhặt túi xách lên rồi nhanh chóng đuổi theo Lưu Lỵ Thanh. Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530825/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.