Sau khi đã cộng tất cả các món lại, lão bán hàng hét giá những 1200 nhưng bị Đỗ Long chặn ngang. Cuối cùng thì hắn mang đi hết chỉ với giá 750.
Đỗ Long cầm tất cả các thứ đó đi tìm một cái bưu điện, đem mấy món thư phòng tam bảo cộng thêm cái ống đựng bút kia gửi cho Bạch Nhạc Tiên đến địa chỉ đơn vị cô ấy đang công tác.
Gửi đồ riêng cho văn phòng Ủy ban Kỷ luật tỉnh… Loại chuyện này Đỗ Long không biết có gì không nữa, nói tóm lại chính hắn còn cảm giác thấy là lạ nữa là.
Đến nỗi cô nhân viên ở bưu điện đang đóng gói giúp hắn đều dùng ánh mắt kỳ dị mà nhìn hắn, hoài nghi mấy thứ bên trong có gì khác thường hay không. Dân thường gửi đồ cho Ủy ban kỷ luật đều là chứng từ tố cáo cả mà.
- Này, bà xã, dựa theo chỉ thị của em, vừa rồi anh đã ra chợ bán tranh hoa chim, mua mấy thứ đồ, đa số đều là gửi cho cha em cả. Anh nghe nói là lãnh đạo tỉnh của họ trước cuối năm sẽ thay phiên đi du lịch ở Quảng Châu, đây là phúc lợi ở tổ chức đó... Anh mua cho ông ấy giấy và bút mực để cho ông ấy có thứ tiêu khiển lúc tu dưỡng rảnh rỗi đó. Ngoài ra còn có cái ống đựng bút, thứ đó là đồ cổ thiệt đó, anh chỉ mua có 10000 thôi, thế mà vừa quay đầu lại là có người trả giá 100000 mà anh còn không bán đấy.
- Cái gì?
Bạch Nhạc Tiên lớn tiếng hỏi:
- Anh mua mất 10000
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530812/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.