Ngọc Yến Kiều nổi giận nói:
- Anh dám! Nơi này là thôn chúng tôi. Chỉ cần chúng tôi mở miệng hô một tiếng, các anh tuyệt đối sẽ chạy không thoát!
Giọng của Chu Chí Viễn vẫn bỉ ổi như vậy, gã ta cười ha hả nói:
- Nhìn tuổi của các cô chắc là vẫn chưa có bạn trai đúng không? Chi bằng đi theo tôi, tôi sẽ cho các một cuộc sống khiến người trong thôn phải ngưỡng mộ. Chỉ cần các cô đồng ý giúp tôi làm một chuyện, đến chỗ Tô tổng nói rằng chuyện chiều tối nay là do các cô bị mua chuộc hãm hại tôi… Nếu như các cô không nghe lời, ha hả, tôi sẽ kêu người bán các cô sang nhà chứa ở Campuchia, ngày ngày phải hầu hạ những con khỉ Nam Á vô cùng bẩn thỉu...
- Đây không phải là tôi nói đâu!
Chu Chí Viễn không ngờ giọng thu âm của mình lại có một đoạn bức người lương thiện làm kỹ nữ như vậy. Sắc mặt gã ta trắng bệch nói với Tô Linh Vân:
- Tô tổng, xin hãy tin tôi. Những lời này thật sự không phải tôi nói đâu! Các cô ấy hãm hại tôi! Các cô dám cả gan hãm hại tôi! Nói, là ai đầu têu!
- YAA.A.A.....
Chị em tiểu Lưỡng bị bộ dạng dữ tợn của Chu Chí Viễn hù sợ tới mức bổ nhào về phía trước, chia ra ôm lấy hai chân Tô Linh Vân. Tô Linh Vân cười nhạt nói:
- Chu tổng, anh không cần phải chứng minh gì nữa. Bây giờ sự thật đã rất rõ ràng, xin anh sau này tránh xa các cô ấy một chút. Nếu không tôi rất khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530760/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.