Bóng đen lại lẻn vào lầu trúc của Chu Chí Viễn, lắp thẻ nhớ về lại trong điện thoại di động, sau đó bóng đen vừa định rời khỏi bỗng đột nhiên quay đầu trở lại, nhẹ nhàng nhấc cái màn của Chu Chí Viễn lên, kéo qua một bên. Chu Chí Viễn đã có thể xem như đã hoàn toàn bạp lộ trong không khí, đối với mấy con muỗi đang kiếm bữa ăn khuya mà nói, đây chính là một món béo bở không đề phòng gì hết nha!
Cửa phòng của Lâm Nhã Hân đột nhiên phát ra một tiếng vang nhỏ, một bóng đen nhanh chóng tiến vào. Lâm Nhã Hân mơ mơ màng màng cảm giác được có người đến gần, mở mắt ra nhìn lại, chỉ thấy một bóng đen đang đứng ở bên ngoài màn, nhìn cô không chớp mắt.
Lâm Nhã Hân giật mình kinh hãi, lại thấy rõ bộ dáng của người nọ sau liền nhẹ nhàng thở ra, nói:
- Anh đã về rồi, làm em sợ hết hồn…
Bóng đen ngoài màn kia bỗng nhiên cười ha hả nói:
- Không nghĩ tới cô chủ Lâm xinh đẹp còn có sở thích như thế này, cô nghĩ rằng tôi là ai, Chu Dịch Thăng sao?
Lâm Nhã Hân cả kinh, thanh âm như thế này nghe kiểu gì cũng giống như của Chu Chí Viễn, nếu là bị Chu Chí Viễn nhìn thấy bộ dáng bây giờ của mình, vậy cũng thật... Thật là... thiệt thòi lớn!
Trong bóng đêm Lâm Nhã Hân nhìn không rõ người nọ là ai, chỉ thấy người nọ xốc màn lên leo đến trên giường, giơ tay xoa bóp lấy bộ ngực cao thẳng của Lâm Nhã Hân một phen, cười khặc khặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530759/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.