Chương trước
Chương sau
Nhưng các đơn vị đại đội trị an đã xuất phát tới trước Cục cơ khí Nông nghiệp rồi, với tư cách đơn vị lãnh đạo mời hợp tác, gọi bọn họ tới tự nhiên không thích hợp. Nếu không thông báo cho đối phương, tự mình cũng không thể đích thân qua đó… Thạch Chung Đào trong lòng thực sự lo lắng vô cùng.
- Hai người thực sự quá ít rồi.
Thạch Chung Đào nhanh chóng đưa ra quyết định trong rối rắm. Y nói với Đỗ Long:
- Được! Tôi đi tới Cục cơ khí Nông nghiệp, sau khi cậu dẫn mấy người bọn họ cùng dời đi thì đổi chiếc xe vào khu dân cư. Sau đó khẩn trương lên tầng tìm kiếm, nếu cần phải bắt bằng được Trương Học Vũ trước khi y bắt đầu phóng hỏa.
Đỗ Long nói:
- Yên tâm, y không chạy được đâu!
- Vậy còn chúng tôi?
Lưu Lỵ Thanh hỏi có chút hưng phấn.
- Các cô đi theo tôi.
Đỗ Long nói:
- Tất cả đều nghe theo tôi.
- Không thành vấn đề!
Lưu Lỵ Thanh cười rất ngọt.
Hàng loạt xe cảnh sát lên đường, rời khỏi bãi đỗ xe của đồn Công an một cách lặng yên không tiếng động, chạy theo hướng Đông. Xe phỏng vấn của đài truyền hình cũng theo sát phía sau. Sau khi đi qua hai con đường, hai xe cảnh sát yên lặng dừng bên đường. Bọn Đỗ Long dời xe cảnh sát, bọn Lưu Lỵ Thanh cũng xuống khỏi xe bám sát phía sau.
Rất nhanh, 3 xe taxi chở bọn Đỗ Long chạy một vòng quanh khu dân cư, khu dân cư là một tòa nhà tương đối mới. Trong đó tầng một và hai là cửa hàng, bên trên mới là nơi ở, đồng thời dưới tầng hầm có hai tầng đỗ xe. Xe taxi lái thẳng vào bãi đỗ xe dưới tầng ngầm, chở bọn Đỗ Long tới cầu thang máy.
Khu dân cư có hơn ba mươi tầng, chỉ cần tiến vào bãi đỗ xe ngầm, gần như cũng đã không có cản trở tiến vào bên trong khu dân cư. Bọn Đỗ Long lên tầng một trước, gặp hai bảo vệ đã đi tới.
- Xin chào, chúng tôi là cảnh sát.
Đỗ Long giơ thẻ nhiệm vụ ra, sau đó lấy ảnh của Trương Học Vũ ra, nói:
- Các anh đã từng gặp qua người này chưa?
Hai bảo vệ lắc đầu không biết gì, Đỗ Long nói:
- Phòng quan sát của các anh ở đâu? Mau mang chúng tôi qua đó.
Đi vào phòng quan sát của khu dân cư, Đỗ Long phát hiện phần điều khiển màn hình hiển thị trong mấy cái máy ghi hình của máy tính trong phòng quan sát đều là mấy lối ra vào chính, cũng không có màn hình giám sát của từng tầng. Điều này khiến Đỗ Long có chút thất vọng.
Như vậy cho dù xác nhận Trương Học Vũ đi vào khu dân cư, cũng không biết y tới tầng nào, điều này làm cho Đỗ Long rất thất vọng.
Một bảo vệ của phòng quan sát nói:
- Cảnh sát, người này tôi đã gặp rồi. Y vào khu này khoảng một tiếng trước, người này vốn dĩ khá hoài nghi, y còn đối diện với camera chỉ một ngón tay giữa. Cho nên tôi rất ấn tượng sâu sắc với y, chúng tôi còn đặc biệt sắp xếp hai bảo vệ đi tìm y, đáng tiếc không ai tìm thấy.
Bảo vệ phát đoạn video đó ra. Đó đúng là Trương Học Vũ, y kiêu ngạo giơ ngón tay giữa về phía máy quay, vẻ mặt khinh thường khiến y nhìn có vẻ vô cùng kiêu ngạo. Trên người y có đeo một cái bao, xem ra có sức nặng nhất định, bên trong có lẽ trang bị mấy bình xăng. Bọn Đỗ Long đã không có lựa chọn, chỉ có thể dùng cách tìm kiếm rà soát từng tầng. Đỗ Long và Hồ Tiểu Vĩ cùng với mấy cảnh sát được Thạch Chung Đào phái tới giúp đỡ bắt đầu tìm dọc theo từng tầng một.
Khu dân cư quả nhiên giống như cái mà Thạch Chung Đào đã nói, rất nhiều hộ gia đình bày ra không ít đồ trong hành lang, đa số đều là đồ dễ cháy, Nếu châm lửa, không đợi quân binh phòng cháy chạy tới, khu dân cư đã chìm trong biển lửa.
- Kiểm tra từng tầng. Nhất là những căn phòng và lối đi nhỏ đối diện với bãi đỗ xe của Cục Công an. Không được bỏ sót bất kỳ chỗ nào, phát hiện tình huống khả nghi lập tức báo cáo!
Dưới sự chỉ huy của Đỗ Long, mọi người cố gắng điều tra.
Đây là một ván cờ nguy hiểm, trước khi phát hiện mục tiêu không có ai biết Trương Học Vũ ẩn nấp nơi nào. Tìm kiếm hành tung tùy từng lúc có thể bị Trương Học Vũ phát hiện, bốn bình xăng bất cứ lúc nào cũng có thể cháy thành một trận cháy lớn, bình cứu hỏa vốn dĩ cũng không thể dập tắt được. Theo tình trạng của khu dân cư như thế, thì một hai phút là có thể hình thành một đám cháy lớn không thể dập tắt được. Ngọn lửa khi đã lan rộng ra, mục đích của Trương Học Vũ đã đạt được rồi.
Trong trạng thái hết sức căng thẳng này, Đỗ Long cũng bất chấp che giấu cái gì, mã lực của hắn được triển khai hoàn toàn, đồng thời dùng phương pháp nhìn thấu điều tra kỹ căn phòng đóng kín. Mũi của hắn cũng đang không ngừng kích thích, nắm bắt được từng mùi vị trong không khí, xăng là một loại chất lỏng rất dễ bốc mùi, có mùi cay nồng, chỉ cần ngửi thấy một chút như vậy, hắn có thể nhanh chóng xác định vị trí của mục tiêu.
Lúc mọi người còn đang kiểm tra ở tầng ba, Đỗ Long vô tình thấy một người đi lên tầng năm. Lúc mũi hắn ngửi thấy mùi xăng thoang thoảng, tinh thần của hắn đột nhiên khẩn trương. Hắn chậm rãi đi thẳng về phía trước, cố gắng phân biệt rõ phương hướng mùi xăng truyền tới.
Đúng lúc này, tiếng mở cửa của phòng 505 đột nhiên truyền tới, một dáng người gầy yếu đột nhiên xuất hiện trước mặt Đỗ Long, tóc bù xù, bộ vét thì dúm dó không vừa với người…Người này không phải Trương Học Vũ thì còn là ai chứ?
Đỗ Long nín thở đang muốn bắt Trương Học Vũ, Trương Học Vũ đột nhiên quay đầu về bên này nhìn qua rồi tiện tay kéo cửa vào, hai người chớp mắt nhìn nhau. Trương Học Vũ sững người ra, y nhận ra anh hùng cứa người xuất hiện trong các kênh ti vi, nhìn thấy hình dáng Đỗ Long giương đao múa kiếm, trong phút chốc y đã hiểu rõ tất cả. Trong ánh mắt của Trương Học Vũ hiện lên sự tuyệt vọng. Vào thời điểm đó, Trương Học Vũ xoay người bỏ chạy, cả đời này từ trước chưa bao giờ chạy nhanh như vậy.
Đỗ Long chạy đuổi theo Trương Học Vũ, đông thời ấn vào bộ đàm nói:
- Tìm thấy y rồi! Y ở tầng năm.
Ba lô nặng trịch trên người Trương Học Vũ đã không còn nữa, bước chân nhẹ nhàng mau lẹ trước nay chưa từng có của y, nhưng rùa chạy nhanh cũng không phải là đối thủ của con báo. Y chạy được hơn mười mét, Đỗ Long đã đuổi tới sau lưng y, nắm lấy tóc của Trương Học Vũ, Đỗ Long liền hạ gục Trương Học Vũ.
Trương Học Vũ thiếu chút nữa thì bị ngã choáng váng, một chai cocacola màu vàng bị ném vỡ sủi bọt lên, mùi xăng cay mũi nhanh chóng lan rộng ra khắp hành lang. Đỗ Long lấy còng tay còng hai tay của Trương Học Vũ ra sau lưng, dùng đầu gối đè lên Trương Học Vũ đang giãy giụa không ngừng. Đỗ Long nhanh chóng khám xét một lần trên người y, phát hiện trên người Trương Học Vũ không còn chai đựng xăng. Ngoài túi tiền và giấy tờ tùy thân mang theo ra, Đỗ Long còn tìm thấy một cái bật lửa trên người Trương Học Vũ.
Đây là bật lửa nhựa kém chất lượng giá một đồng ở đâu cũng có thể mua được. Trên đầu bật lửa vẫn còn nóng khiến Đỗ Long đột nhiên căng thẳng, hắn ấn bộ đàm nói:
- Tôi đã bắt được y rồi! Phái người đi lấy công cụ mở khóa tới đây, nhanh lên! Thông báo đội bảo vệ, mang tất cả bình chữa cháy lên tầng năm, khẩn trương thông báo cho đội phòng cháy!
Đỗ Long sau khi nói xong đánh mạnh một quyền vào lưng Trương Học Vũ. Cùng một huyệt đạo, lúc mát xa sẽ khiến con người thoải mái vô cùng, nhiều đốt ngón tay đánh vào sẽ mang lại hiệu quả đau muốn chết cho con người. Trương Học Vũ bị đánh tới mức cơ thể giống cái cung cong lên, đồng thời gầm lên tiếng hét thê thảm.
Đỗ Long giận giữ hét:
- Mày ở trong phòng người ta làm cái gì! Nói mau! Nếu không tao sẽ cho mày biết cái gì gọi là muốn sống không được muốn chết cũng không xong!
Ngoài tiếng kêu thảm thiết của Trương Học Vũ ra, Đỗ Long còn nghe thấy sau lưng tiếng thét kinh hãi truyền tới. Đỗ Long quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lưu Lỵ Thanh và quay phim của đài truyền hình đứng ở sau lưng hắn, máy quay phim quay thẳng mặt hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.