Đỗ Long cũng không để sự uy hiếp của Sơn Tinh trong lòng, nên thế nào thì làm thế ấy. Ngày thứ hai hắn dẫn theo Thẩm Băng Thanh lái xe đến Cục công an thành phố Thụy Bảo. Đầu tiên đi tìm Cục trưởng Lý Tùng Lâm.
- Cục trưởng Lý, tôi có đem cho ngài một chút đặc sản của xã Mãnh Tú.
Đỗ Long gõ cửa phòng làm việc của Lý Tùng Lâm, cười hì hì nói.
Lý Tùng Lâm cười nói:
- Tiểu tử, cậu học mấy trò này khi nào vậy? Để tôi xem cậu đem gì đến, nếu không hợp với quy định cậu xem tôi làm sao xử lý cậu.
Đỗ Long mở bao tải lấy đồ ra, nói:
- Vâng, một nải chuối tiêu, mấy trái xoài, khế, còn có một túi mộc nhĩ... đều là mọc hoang cả. Là người dân của xã Mãnh Tú tặng cho tôi. Tôi chỉ mượn hoa kính Phật thôi, cho nên không thể tính là hối lộ được.
Lý Tùng Lâm nhìn mấy thứ này ngẩn người nói:
- Đây có thật là người dân xã Mãnh Tú tặng cho cậu?
Đỗ Long cười nói:
- Đúng vậy, chỗ tôi còn mấy lá cờ thưởng nữa, nếu cục trưởng Lý không tin, thì lần sau tôi sẽ mang đến treo trong văn phòng của ngài.
Lý Tùng Lâm xúc động nói:
- Khó trách cậu thoải mái như vậy, không như lão Cao cả ngày tìm tôi nói…Ôi, tôi nhìn nhầm y rồi…Đỗ Long, làm tốt lắm, nhất định phải giải quyết hết vấn đề của xã Mãnh Tú.
Đỗ Long đáp lễ nói:
- Vâng, nhất định sẽ không phụ lòng kỳ vọng của lãnh đạo!
Lý Tùng Lâm lắc lắc đầu, nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530516/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.