Trong lòng Đỗ Long chợt lóe lên, hắn hiểu ra cách nghĩ của Chung Lâm Hoa. Ông ta không phải lo lắng Đỗ Long không có kinh nghiệm, mà là lo lắng có chuyện không hay xảy ra giống như chuyện xảy ra ngày hôm nay. Đột nhiên xuất hiện một tên từ đâu đến áp sát Đỗ Long. Hay là giống mấy ngày trước, có người công khai nổ súng bắn phá đồn công an xã Mãnh Tú. Chuyện như thế mà xảy ra trong cuộc họp của đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân thì thật không hay.
Có sự hỗ trợ của dân binh Ban chỉ huy Quân sự dĩ nhiên là ổn thỏa hơn nhiều. Đổi lại là người khác chắc là sẽ cự tuyệt ý của Chung Lâm Hoa, nhưng Đỗ Long thì lại cười nói:
- Được thôi, như vậy thì chỉ đành làm phiền Trưởng ban Thôi vậy…
Chung Lâm Hoa hài lòng cười nói:
- Như vậy tôi cũng yên tâm, tôi sẽ gọi điện kêu anh Thôi đến đây, hai người cứ từ từ bàn bạc.
Thôi Thiên Vũ là người thực tế, y và Đỗ Long bàn bạc cũng rất thuận lợi. Sự việc cứ như thế mà quyết định.
Lễ tạt nước kết thúc trong không khí vui vẻ, nhìn bầu trời ngập tràn đèn Khổng Minh, Đỗ Long nhớ đến Thẩm Băng Thanh từng nói tỉnh Thiên Nam nhiều năm khô hạn, cỏ cây khô héo. Nếu như đèn Khổng Minh rơi xuống thì lúc đó có thể gây ra hỏa hoạn.
Cũng may xã Mãnh Tú không phải là vùng khô hạn, hơn nữa mùa mưa đã đến gần, cho dù có một lượng lớn đèn Khổng Minh rơi trong rừng cây cũng không thể bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530515/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.