Đỗ Long lôi ra quyển số tay công việc dày cộm, lật giở một hồi, tìm được điều khoản liên quan, nói:
- Nhìn thấy chưa, mất tích 24 tiếng mới có thể lập án điều tra, tôi không làm khó các cậu, hơn nữa có cần phải như thế không ? Tôi là cảnh sát phục vụ nhân dân, cán bộ cấp phó phòng, tôi sẽ không lấy việc công trả thù tư đâu.
- Chính là anh làm khó chúng tôi, vì Quách Ngạo Kỳ kia, anh vội vàng cứu người đi, giờ thì lại lề mề, không phải là làm khó thì là gì?
Ngụy Sỹ Kiệt chỉ trích.
- Đúng thế, đúng thế.
Người dân thôn Nha Tử đứng ngoài hét lên.
Đỗ Long cười:
- Khi đó tôi mới đến, không hiểu quy tắc, làm việc quá kích động, mong mọi người bỏ quá cho. Giờ tôi đã hiểu quy tắc, nhập gia phải tùy tục, mua vợ ở xã Mãnh Tú không phải là chuyện thường thấy sao? Mọi người đừng nóng vội, nói không chừng người mua Ngụy Hiểu Tuyền rất thương cô ta, cho cô ta cuộc sống hạnh phúc viên mãn hơn cũng nên?
- Làm sao có thể như thế được!
Ngụy Khắc Hùng nhớ tới Quách Ngạo Kỳ đang bị mình nhốt ở nhà, trong lòng rất lo lắng. Lúc trước cậu ta đối xử với người ta như thế nào, giờ em gái cậu ta có thể cũng đang bị đối xử như thế, điều này khiến cậu ta không thể bình tĩnh được.
Ngụy Sỹ Kiệt đang muốn lý luận với Đỗ Long, Ngụy Khắc Hùng đột nhiên kéo ghế ra sau quỳ xuống trước mặt Đỗ Long, anh ta đau khổ, hối hận nói:
- Đồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-lo-quan-do/1530455/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.