Chương trước
Chương sau
Chu Ma Tử mất tích đã hai tuần rồi, quận Bạch Hoa không những không lâm vào tình trạng hỗn loạn hoàn toàn, ngược lại sau sự hỗn loạn thời gian đầu thì cũng đã đi vào ổn định. Thế nhưng bên quận Nam Cương thì liên tục xảy ra chuyện khiến tên đầu đảng xã hội đen quận Nam Cương là Tang Bưu bị quấy rầy liên tục.
Hôm nay một tên trợ thủ đắc lực của Tang Bưu bị bắt, hộp đêm y trấn giữ bị lục soát và thu giữ cả vài kg EPYON. Điều này khiến Tang Bưu nổi trận lôi đình. Một tên thuộc hạ bị bắt cũng không nhằm nhò gì. Tổn thấy mấy kg EPYON Tang Bưu cũng không coi ra gì, nhưng chuyện này bị lộ ra ngoài khá kỳ lạ. Số hàng đó mới lấy về không lâu, tên thuộc hạ của Tang Bưu đang lúc dỡ hàng chuẩn bị phân hàng đi thì bị bắt. Điểm này có chút không bình thường cho lắm. Bởi vì chuyện số hàng đó được nhập về chỉ có bốn người biết , Tang Bưu và tên thuộc hạ bị bắt đương nhiên không thể nào là kẻ tiết lộ, hai người còn lại, một kẻ là trợ thủ đắc lực của y, một kẻ là người bán, bọn họ đều không có lý do để lộ tin tức ra ngoài. Tuy nhiên Tang Bưu tin rằng tất cả mọi việc đều có nguyên do của nó, cho nên y lập tức cho gọi tên thuộc hạ kia tới trước mặt tra hỏi tường tận.
Thuộc hạ của Tang Bưu đương nhiên sẽ thề thốt rằng không phải mình làm rồi. Đùa gì chứ, nếu nhận thì chắc chắn sẽ bị xử lý phi tang ngay lập tức. Bên này còn chưa hỏi rõ ràng thì Tang Bưu đột nhiên nhận được điện thoại từ em trai gọi tới nói lại thêm một sòng bạc dưới hầm của họ bị cảnh sát ập vào, có rất nhiều khách hàng đều đã bị bắt.
- Mẹ kiếp!
Tang Bưu tức đến nỗi suýt chút nữa thì ném cả điện thoại đi. Y tức khắc gọi điện cho Trưởng phòng phân cục Công an quận Nam Cương Lương Lai Binh, kết quả điện thoại của Lương Lai Binh tắt máy. Tang Bưu lại chửi tục mấy câu, khó khăn lắm y mới tìm được một tên trong nội bộ công an. Tên này căng thẳng nói với y rằng tất cả những hành động này đều do cấp trên trực tiếp phái người tới lục soát, trước đó phòng không hề nghe phong thanh gì. Bây giờ đến cả Trưởng phòng Lương Lai Binh cũng không liên lạc được. Có tin đồn rằng ông ta đã bị bắt giam, bảo Tang Bưu trong khoảng thời gian này an phận một chút, không nên tùy tiện liên lạc với ông ta.
Tang Bưu sau khi nhận được tin tức chính xác thì trong lòng cũng có chút sáng tỏ. Y lập tức nghĩ cách liên lạc với con trai lớn nhà họ Đổng:
- Ông chủ Đổng, vì chuyện đó của ông mà gần đây công an thành phố soi rất kỹ, ông có thể nghĩ cách gì để giải quyết ổn thỏa chuyện này không?
Đổng Xương Cường không có cảm giác e sợ như Tang Bưu, gã ung dung nói:
-Tang Bưu, trước khi sự việc xảy ra không phải chúng ta đã nói rất rõ ràng rồi sao? Cậu giúp tôi xử tên nhóc đó, tôi giúp cậu giải quyết cảnh sát quận Bạch Hoa. Thế nhưng cậu không xử được tên tiểu tử kia, còn tôi thì đã thay cậu giải quyết chuyện tối hôm đó. Giữa chúng ta đã không còn quan hệ gì nữa rồi.
Tang Bưu nói:
- Ông chủ Đổng, không thể nói như thế được. Hiện giờ thằng ranh họ Đỗ kia vẫn cứ bám theo tôi quyết không buông, khiến địa bàn của tôi rơi vào tình trạng hỗn loạn. Tôi là tôi chịu thay ông chủ đấy chứ. Nếu một ngày nào đó tôi không chịu được nữa thì ông chủ Đổng à, ông cũng không dễ chịu đâu. Ông chủ Đổng, ông nên suy nghĩ kỹ một chút.
Đổng Xương Cương lạnh lùng nói:
- Cậu uy hiếp tôi?
Tang Bưu nói:
- Tang Bưu tôi muốn uy hiếp ai thì chắc chắn đó là lúc dao kề ngang cổ. Còn bây giờ tôi chỉ muốn nói chuyện đàng hoàng với ông chủ Đổng. Nếu không thể đàm phán được thì chân đất sợ gì đi giầy? Tôi cũng chỉ có một cái mạng bèo mà thôi, còn thân phận ông chủ Đổng cao quý, ông chơi không lại tôi đâu. Thế nên, tốt nhất ông chủ Đổng nên thức thời một chút, giúp tôi giải quyết ổn thỏa chuyện này.
Đổng Xương Cường lần đầu tiên bị người như Tang Bưu uy hiếp, gã hừ một tiếng rồi lạnh lùng nói:
- Thôi được, tôi sẽ giúp cậu hỏi thăm một chút. Chuyện này giải quyết xong thì chúng ta sẽ không còn bất cứ quan hệ gì nữa. Nếu không Đỗ Long có thể chơi cậu thì tôi cũng có thể chơi cậu như thế.
Nói xong Đổng Xương Cường cúp điện thoại xuống, Tang Bưu hằn học chửi:
- Mẹ kiếp, mông đầy cứt mà còn dám uy biếp ông mày. Thật đúng là thằng ngu không biết trời cao đất dày gì. Không hiểu sao lúc đó tao lại có thể đồng ý hợp tác với thằng ngu này nữa.
Tên thuộc hạ bên cạnh Tang Bưu cười ha ha theo y nói:
- Tuy nó là thằng ngu, nhưng nó có ông bố làm quan mà. Khi đó đại ca nhìn là nhìn vào sau lưng bố nó, chứ không phải nhìn vào con người nó mà.
Tang Bưu nghiêm mặt, y hung tợn nói:
- Tên tiểu tử nhà mày đừng có cười theo tao, đầu sắt bị bắt, thằng thọt không thể nào bán ứng tao, chỉ còn mỗi mày biết tình hình lô hàng đó nữa thôi. Mày mà không thành thật khai báo thì con Vượng Tài sẽ có thịt tươi để ăn rồi đấy.
Tên đó sợ toát mồ hôi, quỳ gập xuống mếu máo nói:
- Đại ca, thật sự không phải em. Bán được số hàng đó em cũng được chia phần, dựa vào đâu mà em phải tiết lộ ra ngoài chứ?
Tang Bưu cười hằn nói:
- Không phải mày sớm đã thèm muốn chỗ ngồi của Đầu Sắt rồi sao? Nói không chừng....
- Á!!!!!!!!!
Trong căn phòng vọng đến tiếng kêu thảm thiết. Những người trong ngoài kho nghe thấy cũng đều không khỏi thót tim. Tang Bưu nổi tiếng lòng lang dạ sói, làm không cẩn thận nói không chừng ngày mai mình cũng rơi vào số kiếp như thế.
Tên thuộc hạ Đầu Sắt của Tang Bưu đang bị hỏi cung trong đội phòng chống ma túy Sở Công an Thành phố Ngọc Minh. Phòng tra khảo tối đen như mực, chỉ nghe thấy những tiếng kêu thê lương. Chỉ là đó không phải tiếng kêu của Đầu Sắt mà là tiếng kêu của một trong hai kiện tướng trung thành tay chân của Tang Bưu là A Thành.
- Đại ca, thật sự không phải do em để lộ! Á...
Tiếng kêu thảm thiết của A Thành nghe rõ đến thế, tiếng cười gằn của Tang Bưu lại cũng đáng sợ đến thế. Đầu Sắt đau đớn quay người lại, trong bóng tối y không hề nhìn thấy gì cả. Nhưng Đỗ Long ngồi trước mặt y thì lại thấy rõ mồn một.
Tiếng kêu của A Thành đột nhiên đứt quãng. Ánh sáng mạnh đột nhiên chiếu lên mặt Đầu Sắt. Trong tích tắc Đầu Sắt không thấy gì nữa.
Đỗ Long hoàn toàn không nghiêm túc như những chuyên gia hỏi cung khác. Hắn vắt hai chân lên bàn, ung dung nói:
- Đầu Sắt, lần này Tang Bưu ra tay độc ác với A Thành, về điều này có lẽ anh hiểu rất rõ. A Thành chẳng qua cũng chỉ bị nghi ngờ mà đã phải nhận hình phạt thảm khốc như thế. Giả sử một thời gian không lâu sau, chúng tôi thả anh ra, rồi bất ngờ đánh úp vào Nhà máy sửa chữa Phú Qúy thì anh cho rằng Tang Bưu sẽ nghĩ như thế nào đây?
- Nhà máy sửa chữa Phú Qúy? Không, tôi chẳng nói gì cả.
Đầu Sắt kinh hãi đứng dậy, Đỗ Long mỉm cười nói:
- Thực ra thì đại đội phòng chống ma túy tinh nhanh sớm đã bao vây Nhà máy sửa chữa Phú Qúy rồi. Chỉ cần bên này tôi ra cái lệnh thì bên đó sẽ lập tức ra tay bắt người. Đợi tới lúc đường dây cung cấp hàng này bị phá hủy hoàn toàn, tên thọt bị bắt còn anh lại xuất hiện trước mặt Tang Bưu chẳng hề hấn gì. Anh thử nói xem Tang Bưu có chém sống anh hay không?
Trong ánh mắt của tên Đầu Sắt lộ ra vẻ hoảng loạn, y nói:
- Tôi không nói, tôi chẳng nói gì cả. Các ông muốn bắt thì cứ bắt, mau giam tôi lại, tôi chẳng hề nói gì cả.
Đỗ Long lắc đầu, lấy điện thoại nhìn đồng hồ rồi nói:
- Tôi cho anh thời gian nửa phút cuối cùng để suy nghĩ. Nếu không lúc tôi thả anh ra thì đồng thời cũng sẽ cho người tới tiểu khu Trường Thành đem đứa trẻ tên Vương Manh và cả mẹ nó về đây.
- Vương Manh? Làm sao ông biết được?
Đầu Sắt kinh hãi nói:
- Chuyện này chỉ có tôi và anh Bưu biết, ông không thể nào biết được.
Đỗ Long cười nói:
- Đúng vậy, bởi vì chuyện chỉ có anh và Tang Bưu biết, cho nên khi gã nghe nói con trai duy nhất của mình lọt vào tay cảnh sát, anh nói xem gã sẽ trút giận lên đầu ai đây? Tang Bưu rất tin tưởng anh, cho nên anh mới biết con trai gã ở đâu. Để trao đổi thì anh cũng đưa thông tin về vợ con mình nói cho gã biết. Chậc chậc, quả là anh em thân thiết đấy, chỉ tiếc là khi tai họa sắp ập tới thì có còn có thể tin tưởng lẫn nhau hay không? Anh không sợ chết, thế nhưng sau khi Tang Bưu xử anh xong thì sẽ đối xử với con trai anh như thế nào? Tôi tuy là cảnh sát, nhưng tôi cũng không thể quản được nhiều như thế. Cũng có thể sau khi anh rời khỏi nên đơn thân độc mã đi giải quyết Tang Bưu thì an toàn hơn một chút...Hoặc cũng có thể là anh lựa chọn hợp tác với cảnh sát...
Đầu Sắt là một tên trọng nghĩa khí, nhưng trọng nghĩa khí không có nghĩa là có thể vứt bỏ cả vợ con mình. Khi Đỗ Long bắt đầu đếm ngược thời gian thì tinh thần của y cuối cùng cũng sụp đổ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.