"Reng reng" một bàn tay với lấy chiếc điện thoại, thờ ơ bấm nút nghe.
"Vệ Trì! Lần này cậu nợ tôi một ân huệ lớn đấy!" Giọng nói bên kia điện thoại trẻ trung đầy khí phách, hoàn toàn trái ngược với giọng nam trầm lạnh của người đàn ông.
"Nói chuyện đi." Người đàn ông ngồi vào máy tính, gõ vài phím.
"Ờ... cô gái tên Dụ Đường, chà, thật xinh đẹp, không biết mày gặp ở đâu, sao tôi không có vận may đó..."
"Tiểu Kiều."
"Đừng gọi tôi Tiểu Kiều! Tôi là đàn ông oai phong lẫm liệt chính hiệu!"
"Hừm."
"...Vệ Trì, tôi thật sự nghi ngờ việc tôi liều mạng giúp cậu đằng sau lưng Trâu Địch có đáng không đây."
"Kiều Nguyên Thanh, tôi không có nhiều thời gian. Bọn họ chắc chưa tìm ra tôi, nếu không đêm qua là tôi chết rồi."
"Chậc, được rồi, tôi gửi email cho cậu rồi đấy. Cô gái tên Dụ Đường, từng luyện võ, nhưng không liên quan gì đến ma quỷ cả, chỉ là nhân chứng tình cờ gặp cậu đêm qua thôi. Tuy nhiên...ở đây, năm mười bảy tuổi thì bố bị kết án tử hình vì buôn lậu và tham ô công quỹ, à, là vào sáu năm trước đấy. Thời gian hạn hẹp, lại phải làm lén lút sau lưng Trâu Địch nên không dùng được thiết bị lớn, chỉ tìm được có thế thôi. Thông tin chắc chắn không đầy đủ, nhưng có thể khẳng định cô gái này trong sạch."
Vệ Trì ngả người ra sau, tay đặt lên trán, nhắm mắt suy nghĩ.
"Chắc chắn không liên quan gì đến ma quỷ à?"
"Ừ, cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-kho-khi-xuan-den/3421765/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.