"Vết thương lành rồi sao?"
Đối diện Thẩm Mộ Thành thì câu nói đầu tiên đã khiến Cố Du muốn cướp ly rượu trong tay Dieterich hắt vào mặt hắn.
"Trịnh An Hà là tội phạm quan trọng cả nước truy nã, Cục trưởng Thẩm không cảm thấy là thất trách của mình sao?" Cố Du xoay người không nhìn hắn, ngoài cửa sổ ánh đèn rực rỡ lung linh biến ảo đan vào trong mắt, giọng nói của cô thủy chung lạnh như băng.
Trong lúc bị thương nằm viện, cô tiếp nhận thẩm vấn của cảnh sát, cuối cùng nhận định vì tự vệ hợp lý, nhưng Trịnh An Hà xuất hiện mà cảnh sát không có bất kỳ giải thích gì, chỉ nhận định là nhân viên bình thường đang lẩn trốn có dã tâm trả thù.
Thẩm Mộ Thành chỉ cười cười không trả lời, ngược lại lễ phép vươn tay với Dieterich, hai người nắm tay bên cạnh Cố Du, mặc dù chỉ gặp mặt bắt tay lễ tiết bình thường, nhưng đủ để cô rợn cả tóc gáy.
Lúc này, Nhan Tư Ninh tìm ra Cố Du, vội vàng đi tới, cô biết chuyện Thẩm Mộ Thành từ trong miệng của Vu Duệ, thấy sắc mặt Cố Du đứng chung chỗ với người kia khẽ biến hóa, tìm cớ đưa cô rời khỏi. Cố Du vẫn nhớ lời Dieterich nói ngòi nổ mất tích, quay đầu nhìn thoáng, thấy mặt Dieterich vừa cười nói gì với Thẩm Mộ Thành, vừa nhìn cô, khoa trương đưa ra nụ hôn gió.
Cố Du nhíu mày quay đầu.
"Chị muốn gọi điện thoại cho anh Từ đón về trước hay không?" Lời của Nhan Tư Ninh lộ vẻ bất an.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-gioi-mau-hong-phan/2012228/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.