Nghe Từ Trạm đã chuẩn bị xong, Cố Du đột nhiên hơi bất an, cô định nói anh bảo trọng chú ý an toàn, hơn nữa muốn dây dưa nói lời tâm tình, nhưng lời đến khóe miệng cô cảm thấy vừa dài dòng lại nhàm chán.
Tình huống của hai người trước mắt có gì an toàn đáng nói, mặc dù không đến nổi tùy thời chết yểu giống như ở Châu Phi, nhưng nguy cơ tứ phía, Cố Du tuyệt không cảm giác lời của mình có thể thật sự có tác dụng, an toàn hay không an toàn không liên can với chú ý hay không chú ý hoàn toàn.
Trong bóng tối, ánh mắt dưới hàng lông mi dài của Từ Trạm hơi mơ hồ, không thấy rõ vẻ mặt bên trong, từ trên cao nhìn xuống anh quan sát Cố Du quấn trong chăn, giống cô muốn nói lại ngừng, cuối cùng chỉ là cười cười.
Trong lòng đè nén cảm xúc rắc rối bị nụ cười dịu dàng này đốt, Cố Du ôm cổ Từ Trạm thuận thế kéo xuống, bất ngờ kéo anh không kịp đề phòng chuẩn bị lên giường.
"Đi vội vả sao?" Cô giạng chân trên thắt lưng rắn chắc của anh, mặt giống như rặng mây đỏ, cơ thể trơn bóng trắng trẻo lây dính ánh vàng nhạt của tia nắng ban mai đang lặng lẽ xuyên qua khe cửa sổ.
Lần này cô thấy rõ ánh mắt của Từ Trạm, bên trong chiếu ra mặt mình đầy thẹn thùng lại lớn mật thẳng thắn, bị âm cốc dày đặc bao bọc chặt chẽ.
Từ Trạm chợt nở nụ cười, anh bắt được tay của cô đè trên dây kéo quần, "Xem kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-gioi-mau-hong-phan/2012225/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.