Cố Bắc Kiều lấy một chiếc ghế ra ngồi dưới tán cây long não trước cửa quán, tên ngốc cũng ngồi xổm bên cạnh hắn, trước mặt hai người là một đống bó cải thìa.
Những bó rau này được bà Triệu mua từ những người nông dân vùng ngoại ô, trên bề mặt vẫn còn dính vụn đất ẩm ướt. Bà Triệu bảo hai người nhặt bỏ lá vàng rồi ngắt lấy rễ, cái nào tốt thì bỏ vào chậu đỏ lớn rồi mang đi rửa sạch.
Dường như bà Triệu rất thích màu đỏ, hệt như mấy người trên thị trấn ở 18 thôn xã yêu thích màu sắc đẹp đẽ của lễ hội vậy. Hai cái chậu nhựa màu đỏ, ghế nhựa màu đỏ, đũa với thìa màu đỏ, chiếc chăn nhung được treo ở tủ quần áo cũng màu đỏ và đa số những loài hoa được trồng ở ban công cũng màu đỏ nốt.
Không chỉ riêng màu đỏ mà xanh lá cũng là màu yêu thích của bà Triệu. Vừa đỏ vừa xanh thì chứng tỏ điều gì nhỉ?
Cố Bắc Kiều vừa nhặt rau vừa đăm chiêu suy nghĩ, đang lúc nghĩ về màu xanh lá bỗng hắn ngắt một chiếc lá rau rồi quan sát thật cẩn thận.
"Cậu xem xem cây rau này trông như thế nào?" Hắn hỏi tên ngốc.
Tên ngốc ngơ ngác nhìn cọng rau cải trong tay hắn, cậu lặp lời câu hỏi vừa rồi: "Cái này trông như nào cơ?"
Cố Bắc Kiều lật qua lật lại chiếc rễ, lá rau cũng theo đó mà tản ra: "Đây là cây cổ thụ từ chục ngàn năm trước."
"Cây cổ thụ á?" Tên ngốc ngẩng đầu nhìn cây long não cao ngất trời rồi lại nghi ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-dong-hoang/1109990/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.