Gần tới cửa biệt thự, Hứa Diên khẽ chùn bước.
Cô sợ hãi cảnh tượng phải đối mặt sau khi bước vào, cũng không biết mình nên nói gì.
Thế nhưng, ngồi trong xe, lắng nghe từng tiếng thét thảm thiết dội ra liên tiếp càng khiến cô bứt rứt không yên.
Hứa Diên đẩy cửa bước vào, trong tòa nhà lập tức xộc lên mùi máu tanh nồng nặc, từng vệt máu loang lổ theo nền xi măng chảy đến tận dưới chân cô.
Biệt thự chưa được cải tạo, đại sảnh trống trải lạnh lẽo.
Hai người đàn ông đầu cúi gục, đứng kiễng chân, cổ tay bị trói bằng dây thừng treo lơ lửng trên xà nhà.
Một người là vệ sĩ, một người là Lâm Triết.
Cả hai người đều máu thịt be bét, không ngừng cầu xin tha mạng. Quần áo thấm đỏ, chẳng thể phân biệt máu rỉ ra từ chỗ nào trên cơ thể.
Lê Nhân Đồng thì nằm trên nền gạch men lạnh lẽo, dược tính trong cà phê vẫn chưa tan hết, cho đến giờ vẫn chẳng thể động đậy.
Ánh mắt Hứa Diên dừng trên người Tạ Tư Chỉ.
Chính giữa đại sảnh đặt một chiếc ghế gỗ hoàng lê.
Tạ Tư Chỉ dường như đã mệt, lười biếng tựa lưng vào ghế nghỉ ngơi. Cổ áo sơ mi đen của hắn để mở hai khuy, lộ ra làn da trắng mịn cùng xương quai xanh sắc nét. Khi yên lặng, khí chất cuồng loạn thường ngày thu liễm lại, thay vào đó là một vẻ tao nhã cao quý khó mà miêu tả.
Trong ký ức, thời niên thiếu hắn cũng từng như thế.
Ngón tay thon dài buông lỏng khỏi tay vịn ghế gỗ, đầu ngón đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/canh-dieu-rach-tinh-ha-phu-du/4667780/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.